Nữ Đế Chấn Kinh Ta Sư Tôn Hắn Không Phải Bại Hoại Sao


"! "

Vẻ mặt Chung Thần Tú như không tiến vào đại điện.


"Chung Thần Tú!"

Trong nháy mắt nhìn thấy Chung Thần Tú, trong mắt Tô Hồng Lăng không khỏi hiện lên một tia chán ghét, gia hỏa này tới, mối hôn này sợ là không dễ lui.


Trên mặt Chung Nam Thiên lộ ra ý cười.


Tuy đứa con trai này của mình hơi phế một chút, nhưng cũng không phải là không có chút ưu điểm, tối thiểu nhất thì công phu lưu manh vô lại vẫn rất cường đại.


Nếu như hắn hung hăng càn quấy một phen, Tô gia cũng đừng nghĩ tới chuyện từ hôn.


Tô Mục đánh giá Chung Thần Tú, cười nhạt nói: "Không biết hiền chất có điều kiện gì?"

Chung Thần Tú mặt không đổi sắc nói: “Chỉ là lui một kiện hôn sự cỏn con mà thôi, ta cũng không muốn nói nhảm nhiều với ngươi, chỉ cần ngươi lấy ra 30 viên Ngưng Nguyên Đan, mười viên Luyện Hư Đan, hôn sự này liền có thể lui!"

"Ngạch! "

Chung Nam Thiên sững sờ, tiểu tử này đáp ứng từ hôn? Hơn nữa cũng chỉ cần những vật này?

Trên mặt Tô Mục và Tô Hồng Lăng viết rõ mấy chữ tràn đầy kinh ngạc.


30 viên Ngưng Nguyên Đan, mười viên Luyện Hư Đan, đúng là một khoản tài nguyên lớn, cho dù là các giáo viên ở trong Thánh Đạo học viện, cũng rất khó lấy ra.


Nhưng lần này Đan Thần Tử biết được nàng muốn đến từ hôn, lo lắng Chung gia công phu sư tử ngoạm, liền đưa cho nàng không ít đan dược.


Cho nên Chung Thần Tú nhắc tới những đan dược này, nàng cũng có thể lấy ra.


"Khụ khụ! Lời này của hiền chất là nghiêm túc sao?"

Tô Mục nhẹ nhàng một hỏi.


Nếu là bỏ ra chút đan dược liền có thể lui hôn, thì ngược lại chính là bọn họ kiếm lợi lớn.


"! "

Vẻ mặt Chung Thần Tú vô cùng đạm mạc, cũng lười nói nhảm.


"Hồng Lăng!"

Tô Mục nhìn về phía Tô Hồng Lăng.



Sau khi Tô Hồng Lăng kịp phản ứng, lập tức từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cái bình bạch ngọc, đưa cho Chung Thần Tú nói: "Đây là đan dược mà ngươi muốn!"

Chung Thần Tú nhận đan dược, tiện tay cầm lấy phần hôn thư ở trước mặt Chung Nam Thiên.


Kéo á!

Hắn trực tiếp đem phần hôn thư này xé nát, vứt trên mặt đất.


"Hôn sự đã lui, các ngươi có thể đi.

"

Chung Thần Tú vẻ mặt lạnh nhạt nhìn về phía Tô Hồng Lăng và Tô Mục.


Một chút chuyện lung tung, một tên râu ria, hắn không cần phải lãng phí quá nhiều thời gian.


Những đan dược này hắn cũng không cần đến, ngược lại có thể đưa cho Nhan Trầm Ngư, chỉ bằng chút đan dược còn không đủ để cho Nhan Trầm Ngư đột phá.


"! "

Tô Hồng Lăng có hơi ngạc nhiên.


Nếu không phải vững tin phần hôn thư này đã bị xé nát, nàng còn tưởng rằng Chung Thần Tú đang giở trò quỷ gì.


Đối phương dễ dàng đồng ý lui hôn như vậy, cho nàng một loại cảm giác không thiết thực.


"Nếu mối hôn sự này đã lui, vậy chúng ta xin cáo từ.

"

Tô Mục đứng dậy, hơi ôm quyền, trong lòng cũng thở dài một hơi.


Sau đó, đám người Tô Hồng Lăng rời đi.


"Các vị trưởng lão, các ngươi giải tán trước đi.

"

Chung Nam Thiên nhẹ nhàng phất tay.


Các vị trưởng lão rời khỏi đại điện.


“Cứ dễ dàng lui hôn như vậy sao?"

Chung Nam Thiên hoài nghi nhìn về phía Chung Thần Tú, tiểu tử này đổi tính rồi sao?


Chung Thần Tú vươn tay ra, một cỗ lực lượng kinh khủng từ trong bàn tay hắn tràn ngập.


"Hửm?"

Con ngươi Chung Nam Thiên co rụt lại, cả kinh nói: "Luyện Hư cảnh! Con! "

Bản thân hắn là một tồn tại Luyện Hư cảnh hậu kỳ, tự nhiên biết cỗ lực lượng này của Chung Thần Tú là đại biểu cho cái gì.


"Con ở trong Thánh Đạo học viện đạt được một đại cơ duyên, cho nên mới có thể nghịch thiên cải mệnh, nhưng mà việc này tạm thời người nên giữ bí mật một chút.

"

Chung Thần Tú cười nhạt lên tiếng, thu liễm khí tức.


Có một số việc, nếu che giấu ở trước mặt người trong nhà, ngược lại sẽ khiến người ta suy nghĩ nhiều.


Còn không bằng quang minh chính để lộ ra, dạng này trong tương lai có thể giảm bớt rất nhiều phiền phức.


"Ha ha ha! Tốt, tốt lắm!"

Chung Nam Thiên kích động cười to, trong mắt lấp lánh ánh nước.


Con của mình, quả nhiên không phải phế vật.


Nhanh như vậy đã bước vào Luyện Hư cảnh, thế này sao có thể là phế vật chứ, cái này chính là yêu nghiệt mà!

Mối hôn này lui thật tốt!

Tô gia mắt chó coi thường người khác, chỉ là Tô Hồng Lăng, làm sao xứng với con ta?

Cứ như vậy trong nháy mắt, Chung Nam Thiên đột nhiên cảm thấy Chung Thần Tú thật sự trưởng thành rồi.


Có người phụ thân nào lại nguyện ý nhìn thấy con của mình trở thành một tên phế vật hai bàn tay trắng chứ?

Cho tới nay, cũng bởi vì thiên phú của Chung Thần Tú, hắn người làm cha này, bị không ít người chê cười, áp lực cũng rất lớn.


Nhưng giờ phút này áp lực của hắn toàn bộ tiêu tán, chỉ cảm thấy toàn thân thư thái.


Oanh!

Trên người Chung Nam Thiên bạo phát một cỗ khí tức cường đại, tu vi từ Luyện Hư cảnh hậu kỳ, trực tiếp bước vào luyện Hư cảnh đỉnh phong.


"Luyện Hư cảnh đỉnh phong!"


Chung Nam Thiên nắm chặt nắm đấm, càng trở nên kích động, xem ra ngày hôm nay thực sự là song hỷ lâm môn a.


"Ngươi đã bước vào Luyện Hư cảnh, chắc cũng cần phải thêm tài nguyên?"

Chung Nam Thiên hỏi.


Trước đó Chung Thần Tú đề nghị muốn đan dược, không khỏi khiến hắn hiểu làm cho rằng bây giờ Chung Thần Tú thiếu tài nguyên.


Lão gia tử đã rời khỏi Thánh Đạo học viện được một khoảng thời gian rồi, tài nguyên mà hắn để lại cho Chung Thần Tú chắc đã tiêu hao sạch sẽ từ sớm.


Chung Thần Tú gật đầu: "Con muốn đi Hóa Long trì.

"

"Được! Để ta dẫn con đi!”

Chung Nam Thiên nghiêm túc nói.


Bây giờ bất luận là Chung Thần Tú muốn tài nguyên gì, hắn đều sẽ nghĩ hết biện pháp tìm tới cho đối phương.


Qua một hồi lâu.


Chung Nam Thiên đưa Chung Thần Tú đến một cái huyệt động ở hậu sơn Chung gia.


Trong huyệt động có một cái ao màu máu, trong huyết trì tràn ngập lực lượng.


Đây là Hóa Long trì, là bí địa của Chung gia.


Đây là do lão gia tử dùng một khối xương của Giao Long tạo ra, cách 10 năm sẽ mở ra một lần, bình thường chỉ có gia chủ của Chung gia mới có tư cách ở chỗ này tu luyện.


"Con muốn ở chỗ này tu luyện bao lâu, thì tu luyện bấy lâu.

"

Chung Nam Thiên nói nghiêm túc.


"Ừm!"

Chung Thần Tú nhẹ gật đầu.


Chung Nam Thiên nhanh chóng rời đi, lần này đột phá, hắn cũng muốn củng cố tu vi của mình một chút.


Trong sơn động vô cùng yên tĩnh.


Chung Thần Tú nhìn Hóa Long trì ở trước mắt, không chút do dự, trực tiếp thả người nhảy vào trong đó.


Trong lúc nhất thời một cỗ cảm giác đau nhói đánh tới, phảng phất như muốn đem hắn xé rách ra vậy, lực lượng của Hóa Long trì, quá mức cuồng bạo.



Vẻ mặt của Chung Thần Tú vẫn như thường, lập tức vận chuyển Hồng Mông Đạo Kinh, điên cuồng thôn phệ lực lượng ở chung quanh!

Đảo mắt.


Một tháng trôi qua.


Tu vi của Chung Thần Tú từ Luyện Hư cảnh sơ kỳ, đã bước vào Luyện Hư cảnh trung kỳ, tăng lên một tiểu cảnh giới.


"Luyện Hư cảnh trung kỳ!"

Trên mặt Chung Thần Tú hiện lên ý cười.


Hắn nhìn thoáng qua Hóa Long trì, lực lượng ở bên trong đã bị tiêu hao sạch sẽ, nếu muốn khôi phục lại dáng vẻ lúc trước đó, chỉ sợ còn cần một đoạn thời gian rất dài.


Sau khi Tu luyện Hồng Mông Đạo Kinh, thể chất của hắn đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, cho nên lực lượng cần có cũng tự nhiên lớn hơn rất nhiều.


"Đột phá một tiểu cảnh giới, đã tốn một lực lượng khổng lồ như thế, sau này tài nguyên dùng cho tu luyện, khẳng định càng thêm khổng lồ.

"

Chung Thần Tú âm thầm nói.


Trở lại đại điện Chung gia.


"Như thế nào?"

Vẻ mặt Chung Nam Thiên mong đợi hỏi.


"Luyện Hư cảnh trung kỳ!"

Chung Thần Tú mỉm cười nói.


"Tốt!"

Chung Nam Thiên cười lớn một tiếng, cực kỳ vui vẻ.


Người bình thường, cho dù là mượn nhờ lực lượng của Hóa Long trì, cũng rất khó ở trong thời gian một tháng đột phá một tiểu cảnh giới.


Nhưng Chung Thần Tú lại có thể thành công, đây chính là thiên phú nha!

Dựa theo tốc độ này, đoán chừng không lâu nữa, Chung Thần Tú sẽ vượt qua hắn.


Bây giờ hắn còn chưa biết, lực lượng của Hóa Long trì đã bị Chung Thần Tú hút khô, bằng không mà nói, hắn sẽ không có suy nghĩ như vậy.


"Con sẽ trở về Thánh Đạo học viện tiếp tục tu luyện.

"

Chung Thần Tú nhẹ giọng nói.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận