Nụ Cười Khi Yêu
Quỷ Quỷ vào phòng, nghe cái tiếng thở dài của Vương Tử. Quỷ Quỷ càng khó hỉu lại giường Vương Tử hỏi:
_ Ê, anh bị cái gì thế!
_ Không có gì đâu. Cô về giường cô đi! - Vương Tử xua tay
Quỷ Quỷ nằm một lát thì lại phóng lên giường Vương Tử.
_ Có phải người đàn ông trong ảnh là papa anh phải không? - Quỷ Quỷ
_Đúng thì sao? - Vương Tử
_ PaPa anh sao thế? - Quỷ Quỷ
Kí ức chợt ùa về bên Vương Tử. Vương Tử đã khóc và nói:
_ Trong đời tôi , tôi yêu nhất là PAPA.PaPa đã dạy cho tôi rất nhiều diều. Những thứ đồ chơi của tôi đều là PaPa tôi làm. Nhưng cô có biết không, Lúc papa tôi đi đào đá quý cùng mọi người thì.....có một hòn đá đã đè lên PaPa tôi rồi cũng đi mất biết nó ở đâu nữa thì không biết.
Quỷ Quỷ nghe thế cũng xúc động. Vương Tử ôm chầm lấy Quỷ Quỷ như một người mẹ đang an ủi con. Vương Tử nói tiếp:
_ MẸ tôi cũng thế. Từ ngày papa tôi mất tích. Mẹ tôi đã nhờ người dò la tin tức, không có tín hiệu mẹ tôi đã khóc. Sau một thời gian, mẹ tôi đã áắt đầu không khóc nữa, không quan tâm tôi nữa, càng lài xa tôi hơn.
_ Tức là mẹ anh..................
_ Mẹ tôi qua nước ngoài ở, làm việc ở đó và mỗi năm 1 lần mẹ về ở với tôi 1 ngày rồi lại đi! - Vương Tử nói trong nước mắt
Càng ngày Vương Tử càng xiết chặt lấy người Quỷ Quỷ rồi cậu thiếp đi khi nào không biết.
Quỷ Quỷ dìu Vương Tử nằm xuống, rồi cô cũng đến giường của cô . Trưa ấy Quỷ Quỷ ngủ không được, nghỉ đến chuyện đó cô càng mở mắt to hơn, cô nghĩ về gia đình Vương Tử và mẹ cô. Cô đã khóc, khóc trong âm thầm và cô cũng đã thiếp đi!
Còn Vương Từ ngủ rất ngon vì ai đó đã cho cậu chia sẻ về nỗi buồn của cậu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...