Nụ Cười Khi Yêu
Vài ngày trôi qua, mấy cái băng trên đầu, tay, chân và vai của Phức Chân, Vương Tử và Quỷ Quỷ cũng được bột, cả đám liền soạn đồ và lên máy bay về nước.
_ Bye anh Lin nhà. - Ca đám
_ Bye mấy em, - Lin
_ Anh, sổ sách em để trên bàn phòng anh , nhớ kiểm nha! - Vương Trinh đi lên máy bay
_ Anh biết rồi. - Lin
3 tiếng đồng hồ trên máy bay, mỗi người làm một việc. Phương Trinh thì lo xem sổ sách trên đảo, Quỷ Quỷ thì ngước mặt lên trần cố nhớ cái nỗi đau lúc bị bắt và cái nụ hôn ấy ấy,đáng lẽ ra đã Second kiss với Vương Tử, nhưng đây là lần đầu tiên có cảm giác.
Quỷ Quỷ chạm lên môi mình trái tim cứ đập mãi. Vương Tử ngồi xuống cứ lấy tấm hình chụp với Lin, xé một cách không thương tiếc. Ca Lâm thì mơ mộng đến cái chuyện vài hôm trước ngồi cười cười khẹc khẹc.
Phức Chân ngồi xoa xoa cái chân vì vết thương vẫn còn xẹo.
Tiểu Kiệt và A Ngọc thì rút điện thoại bấm bấm hoài.
[ Tít........] - phát ra từ 2 điện thoại của A Ngọc và Tiểu.
[ Có tin nhắn........Có tin nhắn.....] - A Ngọc
[ Tin nhắn đến rồi.........Tin nhắn đến rồi...... ] - Tiểu Kệit
Tiếng chuông điện thoại khác nhau nhưng dòng tin nhắn thì lại không khác nhau.
[ Chắc Tiểu Kiệt/ A Ngọc không cố ý đâu nhỉ? Làm hòa đi!]
Cả 2 nhìn nhau cười gật đầu vui sướng.
Bước tới nhà thì cũng gần 12h trưa, cả đám nằm thoải mái trên chiếc giường của mình. Vương Tử lấy trong vali của mình một chiếc vali và một cái gì đó [ theo sự quan sát của Quỷ Quỷ ] bị che mất.
Vương Tử nhét cái gì đó vào học bàn rồi cái vali cũng cất vào tủ.
_ Đúng là Quăng tiền qua cửa sổ. Mua xong rồi dep luôn. - Quỷ Quỷ
_ Kệ tôi. Không liên quan gì đến cô.- Vương Tử lớn tiếng
_ Làm gì mà dữ thế? - Quỷ Quỷ - Tui ngủ đây.
Vương Tử leo lên sân thượng, nơi mà PaPa của Vương Tử và Vương Tử hay năắm sau, cái kính viễn vọng lâu ngày chưa ai xem nên bụi đã bám đầy vào kín.
Bốn cái ghế ngày xưa sạch sẽ nhưng chẳng bao giờ cái ghế cuối cùng được đứng yên một chỗ.
Bây giờ, bụi bẫm cứ bám rít cái ghế nhưng rất ngăn nắp.
Hai cây kiếm đồ chơi mà PaPa Vương Tử mua cho Vương Tử hồi còn bé để dạy múa kiếm và võ. Nhưng bây giờ, hai cây kiếm bị bụi đeo kín mít.
Vương Tử hét lên bẽ cây kiếm làm đôi rồi 2 hàng mắt rưng tưng trên má.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...