Nụ Cười Khi Yêu
_ Đừng có quá nóng nảy mà Vương Tử. - Vương Trinh
_ Thiệt là sơ xuất. - A Ngọc cầm tờ giấy bước tới chỗ Vương Tử
_ Sao vậy cưg? - Vương Trinh
_ À ,cái tên lạ mặt nó đưa bức thư thứ nhất chỉ ghi số tiền thôi còn bức thư nữa nè.
Vương Tử giật bức thư trên tay A Ngọc. Vương Tử đọc xong xé luôn.
Ta quên một điều nữa. Hẹn ngay ở kho chất hàng cũ , lúc 3 g chiều nha! Ký tên : kẻ lạ mặt
_ Nói với mọi người dùm anh, tại phòng anh, HỌP. - Vương Tử nhấn mạnh chữ họp rồi đi tuốt luốt lên phòng
VÀI PHÚT SAU..., TẠI PHÒNG VT
_ Chúng ta phải làm gì với cái kho cũ đó? - Ca Lâm
_ Việc quan trọng là kiếm đâu ra tiền? - A Ngọc
_ Sắp tới 3g rồi tính sao đây? - Phức Chân
_ Ý em sao Vương Tử? - Vương Trinh
_ Mấy người im lặng, tôi đang suy nghĩ...- Vương Tử
_ À, Ca Lâm nghĩ cách này nè. - Ca Lâm
Cả đám trố mắt ra nhìn Ca Lâm.
_ Hay mình giả vờ để bom ở trong vali như có tiền ở trong trỏng đi. - Ca Lâm
_ Muốn chết hả? - Tiểu Kiệt
_ Không dám. - Ca Lâm
_ Hay là cử ra một người cầm cái vali không, đứng ngay kho cũ ấy, mọi người trốn đợi tên ấy ra. Lúc hắn nhận kho hàng thì quánh bể đầu tên đó un. - A Ngọc giơ tay
_ Cái ý kiến đó cũng được nhưng ai là người cầm cái vali rỗng? - Phức Chân
_ Là chị/em/Phức Chân đó! - cả đám chỉ vào Phức Chân
_ Sao lại là tui ? - Phức Chân
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...