Nụ Cười Khi Yêu

 
Ca Lâm bước vào phòng, hỏi:
_ Sao không đóng cửa ?
Nhưng dường như Vương Tử không hề nghe tiếng của Ca Lâm.
_ Này, cậu có nghe anh nói không? - Ca Lâm
_ Làm người ta giật mình. - Vương Tử vuốt ngực
_ Cái hồn của cậu bay đi đâu rồi? - Ca Lâm
_ Cái hồn gì? Mà tại sao không gõ cửa hã? - Vương Tử
_Cửa có đóng đâu. Mà có gõ cửa chắc cậu cũng không nghe. - Ca Lâm

_ Mà qua đây làm gì? - Vương Tử
_ Muốn hỏi cậu là Quỷ Quỷ có sao không vậy? - Ca Lâm
_ Có sao là sao? - Vương Tử
_ Thấy qua bên phòng Quỷ Quỷ đập gối quá trời kìa! - Vương Tử
_ À, bí mật quân sự không tiết lộ được. - Vương Tử
_ Chuyện thứ 2 là mọi người kêu cậu xuống đi chơi, Quỷ Quỷ nghỉ ở đây! - Ca Lâm - anh xuống trước đây.
_ Bye. - Vương Tử
Vương Tử cười mtộ cách sảng khoái rồi đi xuống. _Good Morning. - Vương Tử
_ Good gì mà Good. 12 giờ rồi mà còn Good Morning. - Tiểu Kiệt

_ Thôi chúng ta đi thôi. - Vương Trinh
Chiếc xe mà ngày hôm qua chở mọi người đi khắp mọi nơi bây giờ lại tiếp tục chở mọi người đi do Ca Lâm lái.
Đi được nửa tiếng, mọi người dừng chân ở shop mua sắm.
Mọi người tách lẻ ra đi.
Vơng Tử thì đi mua vali và điện thoại di động cho Quỷ Quỷ như là món quà xin lỗi vì đá cướp First Kis của Quỷ Quỷ. Nhắc đến chuyện đó Vương Tử lại cười một cách khó hiểu.
Trong hi đó, ở trong khách sạn, phòng 116, có một bóng người đang hét và tự đánh mình.
Tự nhiên, một cuộc gọi từ điện thoại của phòng Quỷ Quỷ . Quỷ Quỷ nhấc máy.
_ Cái gì, có người tôi xuống à? Ok Tôi xuống ngay.
Quỷ Quỷ cúp máy rồi chay xuống dưới.
_ Cái người gọi tôi đâu rồi. - Quỷ Quỷ
Cô tiếp tân chỉ ra ngoài vẻ mặt lo lắng.
Quỷ Quỷ ra ngoài. Ngó dáo dác rồi một bóng đen bao trùm lấy cô, cô là cách nào cũng không ai nghe thấy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận