Dạ gia,An Viên.(nơi ở của Dạ Tiếu Tiếu)
Dạ Tiếu Tiếu đi đi lại lại trong tiểu viện của mình tâm thần hoảng hốt.
Nàng bỗng rùng mình nhớ lại tình cảnh lúc sáng nàng đi theo Vũ di nương thăm Vân Mộng Vũ.
Khoảnh khắc nàng ngẩng đầu nhìn nàng ta,lọt vào một đôi mắt lạnh thấu xương.
Đó là một đôi mắt lạnh lẽo tột cùng,nàng (VMV) nhìn nàng (DTT) tựa như nhìn một người chết vậy khiến nàng thoáng có cảm giác sợ hãi lan tràn,sau đó lại thay bằng ngập trời phẫn nộ.
Tiện nhân trước giờ luôn cúi gằm mặt mặc nàng khi dễ nay cũng dám nhìn nàng như vậy.
Bất quá,dù sao lúc ấy cũng có gia chủ tại nên nàng chỉ có thể im lặng,đại tiểu thư thì sao chứ,chẳng phải ngay cả gia chủ cũng không thèm để ý đến nàng ta,cho dù nàng có làm cho nàng ta chết đuối,phỏng chừng cùng lắm là bị cấm túc nửa tháng a.
Nghĩ đến đây Dạ Tiếu Tiếu chợt xuy một tiếng cười lên.Có lẽ nàng nghĩ quá nhiều.
"hừ,tiện nhân,đến cùng là mạng đại,như vậy nhưng không có chết."
Chợt nhớ tới khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của Vân Mộng Vũ,Dạ Tiếu Tiếu vừa hận lại vừa ghen tị,sớm muộn cũng có ngày nàng sẽ hủy đi gương mặt nàng ta.
Đúng là mẹ nào con nấy chuyên đi quyến rũ người khác nam nhân.
Gương mặt Dạ Tiếu Tiếu thoáng vặn vẹo.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---
Cẩm Tú Viên.
Vân Mộng Vũ cầm trong tay đống dược liệu Thủy Linh đi mua về nở nụ cười quỷ dị.
Thủy Linh nhìn thấy nụ cười của chủ tử run lên một chút.Nàng có cảm giác sau khi rơi xuống hồ chủ tử thay đổi,nàng đi theo hầu hạ chủ tử cũng được gần mười năm,mặc dù trước đây chủ tử rất nhu nhược,nhưng cũng đối xử rất tốt với nàng.
Bây giờ chủ tử trở nên không giống như vậy,tổng cảm giác âm lãnh quỷ dị lại mười phần xa cách.
Bất quá chủ tử như thế nào cũng là chủ tử,nàng làm tốt bổn phận là được.
Nghĩ vậy Thủy Linh quay người đi ra ngoài.Nàng không biết nàng vừa xoay người đi Vân Mộng Vũ đã đẩy cửa ra nhìn theo nàng ánh mắt chìm chìm.
"Thủy Linh,ngươi trăm ngàn đừng làm ta thất vọng,.."Vân Mộng Vũ mấp máy môi,sau đó lại quay lưng vào phòng.
Nàng muốn chế "Mười bước xuân cung".Dạ Tiếu Tiếu không phải thích nam nhân sao.Nàng là đại tỉ đưa cho tứ muội một phần đại lễ cũng là.
"Mười bước xuân cung" tác dụng như tên,đi một bước ngứa ngáy khắp người,hai bước toàn thân nóng bỏng,năm bước dục hỏa đốt người,mười bước lửa dục công tâm.Đi đủ mười bước có thể "một đêm thượng mười".
Hi vọng ngươi sẽ thích món quà này của ta nga của ta tứ muội.Nàng khóe môi cong cong,rõ ràng dung nhan động lòng người,khả nụ cười lại làm người ta toàn thân rét lạnh.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---------
Buổi tối.
Vân Mộng Vũ thay một thân hắc y bó sát người lộ ra đường cong hoàn mỹ,dựa vào sự che chở của bóng đêm nhanh chóng ẩn mình vào bóng tối,nàng dựa theo trí nhớ tìm đến An viện-nơi ở của Dạ Tiếu Tiếu.
Lắc mình vào phòng,Vân Mộng Vũ nghe được tiếng nước chảy,Dạ Tiếu Tiếu đang tắm rửa,thật là cơ hội trời cho.
Không một tiếng động đánh ngất Dạ Tiếu Tiếu,Vân Mộng Vũ thả một nhúm "Mười bước xuân cung" vào lư hương,lại châm hỏa,ngay lập tức một mùi hương lay động lòng người tỏa ra.
Lại nhét vào miệng Dạ Tiếu Tiếu một viên thuốc.Đây cũng là mị dược,kết hợp với "Mười bước xuân cung" khiến cho dược hiệu càng mãnh liệt hơn.
Xong đâu đấy Vân Mộng Vũ dựa lưng vào cửa nhìn ra ngoài,tầm một khắc sau,trong phòng, Dạ Tiếu Tiếu bắt đầu thở gấp mị mị,nhìn thấy một tốp binh lính đi tuần đang lại gần ,Vân Mộng Vũ hít một hơi thật sâu,cố ý đè thanh âm xuống sau đó hướng bên ngoài hô..
"người đâu, có thích khách" sau đó nhanh chóng phóng lên trần nhà nằm im trên thanh ngang.
Đám binh lính còn đang thong thả đi đằng xa,nghe được tiếng la vội vã chạy về phía phòng Dạ Tiếu Tiếu.Tên cầm đầu đứng ngoài cửa cất tiếng;
"Tiểu thư,người không việc gì chứ ạ?".Đáp lại hắn là một tiếng nữ tử thống khổ rên rỉ.Tên lính cả kinh sợ Dạ tiểu thư xảy ra việc thì mình không tránh được tao ương chỉ hô một tiếng
"nô tài thất lễ" sẽ xông vào.Sau đó mười lăm tên lính còn lại cũng bước vào phòng.
Trong phòng là một mùi hương rất dễ chịu,bọn lính không hẹn mà cùng nhau hít hít,thật thơm.
"tiểu thư,ngài không việc gì đi?" tên lính dò hỏi,không được đáp lại,hắn trực tiếp dẫn người vào tìm thích khách.
Bỗng dưng tên lính cảm thấy cả người nóng lên,cảm giác hưng phấn,hắn nhìn bên cạnh huynh đệ của mình cũng mơ mơ màng màng thầm kêu không tốt,định lui lại,không ngờ sau tấm bình phong một tiếng nữ tử rên rỉ tràn ra triệt để làm hắn mất đi lí trí.
Mười sáu gã đàn ông hai mắt đỏ lên che kín dục vọng từ từ vén màn đến gần giường lớn nơi phát ra tiếng rên rỉ.
Sau đó..trong phòng truyền ra từng đợt nữ tử hoặc la lớn phấn khích,hoặc cười lẳng lơ,các giọng nam nhân gầm nhẹ khác nhau,màn trướng lay động,mười bảy con người xúm lại thành một đoàn hỗn loạn.
Vân Mộng Vũ nằm trên xà nhà mắt lạnh nhìn tất cả.Dạ Tiếu Tiếu,chết trong sự hoan ái với nhiều nam nhân như vậy ngươi khả mãn nguyện?
Chỉ là cái cổ đại nhân ti tiện nhưng lại được nếm bài danh thứ ba độc dược thế kỉ 21,tiện nghi ngươi.
"Mười bước xuân cung" là mị dược cao cấp,trong một trăm loại độc có trong bảng xếp hạng thế giới ngầm bài danh thứ ba đủ thấy dược lực của nó mạnh mẽ cỡ nào,nó cũng là hàng cấm tại thế kỉ 21,bởi vì dùng nó để giết người quá hoàn hảo.
Người trúng độc sẽ hoan ái đến chết,sau khi chủ thể chết đi,nhiệt độ trong cơ thể giảm xuống khiến cho thành phần dược liệu hòa tan vào mạch máu hoàn toàn biến mất.
Cho dù ngươi có phân thân xác đó ra thành nghìn mảnh sau đó thí nghiệm phản ứng hóa học thì cũng đừng hòng tìm ra bất cứ manh mối gì.
Tuy là hàng cấm,bất quá,nàng là ai a~ kim bài đặc công bài danh thứ nhất,những thứ hỗ trợ hoàn thành nhiệm vụ nàng đều được học bài bản.Bao gồm cách chế tạo ra.
Môi mọng khẽ mở:
"hoan nghênh ngươi đến với địa ngục Dạ Tiếu Tiếu." nàng phủi phủi tay,xoay người rời khỏi phòng.
"Vĩnh biệt"
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -------
Sáng hôm sau.
Cả Dạ gia hỗn loạn,nguyên nhân Tiếu tiểu thư chết bất đắc kì tử trong phòng,bên cạnh là xác mười sáu nam nhân đã không có hơi thở.
Dưới sàn nhà là loạn thất bát tao quần áo,còn có khắp nơi chất nhầy,cho thấy đêm qua "chiến trường" có bao nhiêu kịch liệt.
Vũ di nương ôm lấy Dạ Tiếu Tiếu một thân dày đặc những vết hôn ngân xanh tím,còn có nhiều vết cào vết cắn trên thân thể khóc chết lên chết xuống.
Dạ gia chủ không vui nhíu nhíu mày,không kiên nhẫn để lại một câu chôn cất nàng tử tế,chuyện này không ai được truyền ra ngoài sau đó phất tay áo bỏ đi.
Thật sự làm cho nhân tâm lạnh lẽo.Dạ Tiếu Tiếu dù chỉ là thứ xuất,nhưng cũng là thân sinh nữ nhi của hắn,vậy mà..
Dạ Tuyết nhìn trên đất đồ vật vương vãi,lại hướng bên trong bước vào,chợt nàng dừng lại tinh tế ngửi ngửi..sau đó chân mày cau lại.
mùi này là..
Dạ Tuyết không dấu vết liếc nhìn Vân Mộng Vũ "nhu nhược" dựa vào người Thủy Linh bên kia,dường như quá độ kinh hách với chuyện này.Vân thị một bên an ủi nữ nhi một bên hướng Vũ di nương vui sướng khi người gặp họa cười cười.
Dạ Tuyết đáy mắt hiện lên một tia quang mang,nữ chủ a nữ chủ..quả nhiên là kẻ ghi hận mà.Ngay cả đồ chơi kia mà ngươi cũng dùng,quả thật là tâm lí vặn vẹo nha.
Dạ Tuyết đương nhiên biết "thứ đồ chơi" kia là gì,tuy mùi đã tiêu tán không ít,nhưng là nàng vẫn ngửi được a~.
Nữ chủ đã khai đao,Dạ gia sắp náo nhiệt rồi nga...nàng có chút hưng phấn cong cong khóe môi.
Không phải nàng lãnh tình,nhưng dù sao đây cũng là thế giới của một cuốn tiểu thuyết.Kịch tình nhất định diễn biến như vốn dĩ của nó.Chỉ khi nào liên quan đến nàng,nàng mới nhúng tay.
Chưa kể Dạ gia cũng chẳng phải cái gì hay ho,chuyện ác ngầm làm không thiếu,nàng đây sẽ không can thiệp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...