Nhan Doanh mua 10 thẻ sim dự trù, cô dự định sẽ nhắn tin an ủi nam chính đáng thương a.... Tại sao cô biết số điện thoại Lâm Huyền à? Tất nhiên là đi thăm hỏi, giúp đỡ lớp trưởng và thầy chủ nhiệm đáng kính rồi.
Nhan Doanh kiên trì mỗi ngày gửi 3 tin nhắn, cô suy nghĩ, 1 tin thì sẽ bị cho là nhầm số, 2 tin thì quá ít, 3 tin là vừa đủ. Cách ngày cô lại thử nhá máy, xác định là bên kia có cho cô vào sổ đen chưa, nếu chưa, hí hí cô sẽ tiếp tục công cuộc đào gốc tường nhà nữ chính.
Ngày đầu cô gửi: “Dự báo thời tiết nói, hôm nay trời sẽ mưa. Bạn ra ngoài nhớ mang theo dù.”
Buổi chiều: “Trời tiết thành phố A thay đổi thất thường quá. Buổi sáng nắng gắt thế, buổi chiều lại mưa to. Bạn nhớ giữ ấm, đừng để bị cảm lạnh.”
Tin nhắn vừa gửi đi Nhan Doanh liền nhận được cuộc gọi từ Lâm Huyền. Nhan Doanh hú hồn hú vía, tay nhanh hơn não tắt máy liền, cô đâu có ngu mà bắt máy, chưa thân thiết gì mà lộ mặt, kế hoạch của cô vừa bắt đầu sẽ bể mất.
Âm báo tin nhắn vang lên, Nhan Doanh giật mình nhanh chóng mở xem, là Lâm Huyền gửi: “Ai Vậy?”
Bên kia, Lâm Huyền đợi chừng 5p vẫn không thấy ai trả lời, bực bội bỏ máy xuống.
Nhan Doanh quyết định lơ anh ta, buổi tối cô lại nhắn tiếp: “Hôm nay mình thấy bạn không vui. Nếu chán bạn mở nhạc lên nghe nhé ” Thấy tin nhắn đã được gửi đi, Nhan Doanh khóa máy, tắt đèn đi ngủ.
Lâm Huyền đang buồn bực lại nhận được những tin nhắn quấy rầy, anh quyết đoán kéo số điện thoại này vào sổ đen.
Hôm sau, vừa thức dậy Nhan Doanh liền lấy điện thoại ra gọi thử, xác nhận bên kia đã chặn cô. Nhan Doanh liền thay thẻ sim khác.
“Hôm nay trời bắt đầu chuyển lạnh rồi. Ra ngoài nhớ mặc thêm áo khoác.”
Lâm Huyền đang ngồi trên xe thì nhận được tin nhắn, nhìn là biết người kia gửi, anh trực tiếp cho cô vào danh sách đen.
Nhan Doanh buổi tối nhá máy thử, phát hiện bên kia lại chặn cô rồi. Nhan Doanh lại tiếp tục đổi sim: “Xin lỗi vì đã làm phiền bạn. Chúc bạn ngủ ngon”
Lâm Huyền thấy tin nhắn liền có chút nhức đầu, nhìn là biết sim rác rồi, là ai rãnh rỗi muốn chọc phá anh đây? Tự nhiên anh muốn đổi số điện thoại, nhưng nghĩ lại sẽ có thêm phiền phức, nên thôi. Lâm Huyền khóa máy đi ngủ, thật là phải cảm ơn người kia, trước giờ anh không có thói quen khóa máy buổi tối vì lo sợ giữa đêm xảy ra chuyện gì, không ai liên lạc anh được. Nhưng mà hiện tại, haizz….
Buổi sáng, lúc Lâm Huyền vừa tới trường thì tin nhắn lại gửi tới: “Chúc cậu bữa sáng ngon miệng”
Lâm Huyền nhép mép, lúc này anh thật rất muốn cười, cô tưởng ai cũng ngủ nướng như cô, giờ này mới ăn à?
Lâm Huyền quen tay định kéo số máy vào danh mục chặn, bỗng anh dừng lại, anh muốn xem, cô gái này định giở trò gì.
p/s: Cách tốt nhất để có chương mới là mỗi ngày hối thúc tác giả a.....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...