Nữ Chính Xuyên Sách Trả Thân Thể Cho Ta!

Thời điểm đi ngang qua toilet, Tê Diệu nghe được mấy vị khách nữ đang nói chuyện phiếm.

“Nghe nói gần đây Sở gia giống như đang bàn bạc hôn sự.”

“Có đúng không, là nhà ai vậy?”

“Ai biết được, hiện tại chỉ sợ Sở gia đang sợ không gả Sở Du Du đi được thôi. Mấu chốt chuyện này, chính là thời điểm Sở gia lao đao, nói không chừng Hoắc Ngu sẽ từ hôn cùng Sở Giảo Giảo, ai muốn cô ta chứ?”

* * *

Tê Diệu nghe mấy người xì xào bàn tán, trong lòng có chút cảm giác khó chịu.

Quả nhiên như cô suy nghĩ, cha Sở vì để tránh cho giá trị của con gái mình bị giảm càng thêm lợi hại, nhất định sẽ lấy tốc độ nhanh hơn đem “Sở Du Du” gả đi. Đến nỗi gả cho dạng a miêu a cẩu gì, phẩm tính đối phương như thế nào, có thể đối đãi tốt với con gái mình hay không, đều không ở bên trong phạm vi suy xét của cha Sở.

Lúc trước không phải cũng là như thế sao.

Một lòng coi trọng Hoắc Ngu, hạ quyết tâm muốn để cho Sở Giảo Giảo tìm được phương pháp liên hệ cùng Hoắc Ngu, không từ thủ đoạn nào tạo ra mấy lần ngẫu nhiên gặp, thiếu điều muốn đem Sở Giảo Giảo toàn thân xịt nước hoa thơm ngào ngạt đưa đến trên giường của Hoắc Ngu. May Sở Giảo Giảo một lòng mê luyến Hoắc Ngu, mới cùng cha Sở ăn nhịp với nhau.

Từ trước đến nay cô đều là mắt lạnh lặng lẽ xem náo nhiệt.


Giây phú t đầu tiên Hoắc Ngu bước vào Sở gia, từ ánh mắt của hắn Tê Diệu liền có thể thấy rõ ràng, người đàn ông này, quan tâm để ý đồ vật mà Sở gia có thể mang lại cho hắn còn hơn xa cái tên gọi là Sở Giảo Giảo.

Mặc dù như thế, Sở Giảo Giảo vẫn vững lòng như cũ.

Tê Diệu rõ rõ ràng ràng nhớ kỹ, cha Sở cùng vợ hai người đều là vật hi sinh trong chuyện liên hôn của gia tộc, cả một đời chỉ có oán trách lẫn nhau cùng lạnh nhạt vô tận, ngay cả lúc vợ đột phát bệnh tật nằm ở trên giường, ông ta cũng sẽ vì một chuyện làm ăn, thế nhưng mà không thể đến trước giường hỏi thăm sức khoẻ hay liếc mắt nhìn một cái.

Cả đời này Tê Diệu cũng sẽ không tha thứ cho sự lạnh nhạt của ông ta. Cũng chính là bắt đầu từ khi đó, cô đã rõ ràng ở trong mắt cha Sở, ích lợi vĩnh viễn lớn hơn hết thảy.

“…”

Tê Diệu quay người rời đi.

Cô tuyệt đối không cho phép thân thể của mình gả cho một tên đàn ông xa lạ. Nhưng trước mắt mà nói, đối với biện pháp giải quyết chuyện này như thế nào vẫn hết đường xoay sở như cũ.

“Chậc.” Cô không kiên nhẫn nhíu nhíu mày, rời khỏi hành lang.

Từ thang lầu xuống dưới, một trong sốchỗ đáng chú ý nhất bên trong đám khách khứa đó chính là mẹ Tê. Bà đang cùng một đám các quý phụ trò chuyện vui sướng, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn một cái, Tê Diệu nhìn thấy vài vị tiểu cô nương trẻ tuổi vẫn còn dậy thì ăn mặc trang điểm tinh xảo đứng bên cạnh bà, lập tức rụt lại cái đầu đi về phương hướng ngược lại với mẹ Tê.

Cô làm gì có thời giờ giao thiệp cùng một đám nhóc chứ.


Ánh mắt của Tê Diệu bay hướng về chỗ mẹ Tê ngồi, vừa quay đầu lại, kém chút đụng vào người đang đi tới. Đối phương phản ứng cực nhanh đỡ lấy cô, là thanh âm thận trọng ôn nhu mà cô quen thuộc hơn hai mươi năm: “Diệu Diệu, buổi tối hôm nay vẫn luôn tìm em đó.”

Cư nhiên là Sở Giảo Giảo.

Bên cạnh của chị ta có mấy vị khách nữ trẻ tuổi đang đứng, tuổi tác cùng Sở Giảo Giảo đều không khác mấy, Tê Diệu đối với khuôn mặt của các cô ả rất quen thuộc. Những cô ả này thường xuyên ra vào Sở gia, quan hệ mật thiết cùng Sở Giảo Giảo, một đám kìm nén dục vọng to lớn muốn sớm gả đi ở trong lòng, đôi mắt vẫn luôn chăm chú trên người các loại anh trai công tử quý tộc hào môn.

Bao gồm cả Tê Vọng bên trong đó, vẫn luôn là mục tiêu chú ý trọng điểm.

Thân là em gái của Tê Vọng, lại thêm bản thân Tê Diệu tuổi tác không lớn, khuôn mặt hơi có vẻ non nớt, nhìn đơn thuần vô hại, không có chút lực công kích nào. Các cô ả nhìn thấy Tê Diệu liền giống nhìn thấy em gái nhà mình, một đám thân mật vô biên, kéo theo cánh tay của Tê Diệu dẫn đến nơi hơi yên tĩnh một chút, đổi đồ ăn đồ uống cho cô.

Con gái nhỏ của Tê gia thân thể không tốt, các ả bị váng đầu không có ánh mắt mới có thể đưa rượu cho Tê Diệu.

Đám người này ‘thân kinh bách chiến’*, từng người ‘lưỡi xán hoa sen’**, nói không phải khen, quả thực muốn đem Tê Diệu nói thành công chúa nhỏ mà dụ dỗ. Ngày bình thường Tê Diệu đã quá quen trò châm biếm trào phúng của các cô ả, giờ lại cho cô từng khuôn mặt tươi cười chào đón, cả người ngược không được tự nhiên, tìm cách đối phó mệt muốn chết.

(*Yue: Trải qua trăm trận chiến)[**Yue: Lưỡi sáng hoa sen: Nguyên văn là “thiệt xán liên hoa”, dùng để chỉ người có tài ăn nói.Trong “Cao Tăng truyện” và “Tấn thư – Nghệ thuật truyện: Phật Đồ Trừng” có ghi: Sau khi Triệu vương Thạch Lặc đến Tương quốc (nay là Hình Đài) triệu kiến Phật Đồ Trừng, muốn thử đạo hạnh, Phật Đồ Trừng liền đem ra một bát nước, thắp hương niệm chú, không lâu sau, từ trong bát nước nở ra một đóa sen xanh chiếu sáng chói lọi, người khác nhìn vào liền cảm thấy thích thú. Vì vậy, người đời sau dùng “thiệt xán liên hoa” để chỉ tài ăn nói tuyệt vời. (theo Baidu: Http: //baike. Baidu.com/view/743965. Htm) ]

Đám người thấy Tê Diệu mặc dù từ nhỏ ngu dại, không có học qua bao nhiêu lễ nghi, nhưng thời điểm cùng các ả ở chung lại tự nhiên hào phóng, tìm từ khéo léo, không khỏi âm thầm tắc lưỡi, nghĩ thầm gia giáo của Tê gia quả nhiên nghiêm khắc, lúc này mới bao lâu, liền có thể đem tiểu cô nương dạy ra được như vậy.


Chẳng qua ngẫm lại cũng đúng, con trưởng Tê gia-Tê Vọng quy củ cực nghiêm, làm người lãnh đạm lại có phong độ, quả nhiên vẫn là gia giáo tốt.

Nói tới Tê Vọng, đôi mắt của mấy cô ả vẫn còn độc thân không khỏi sáng lên.

“Diệu Diệu, ngày bình thường sẽ thường xuyên ở cùng một chỗ với ca ca hửm?”

Tê Diệu lắc đầu: “Ca ca sẽ thường xuyên đi công tác, rất ít khi ở nhà.”

Nhưng cái này cũng không hề ảnh hưởng anh trở thành một tên ‘sủng muội cuồng ma’. Vừa nghĩ tới lần trước ở Sở gia, thời điểm Tê Diệu đang tụ hội đã chịu kinh sợ, bị Tê Vọng ngay tại chỗ ôm trở về, trong lòng các ả không khỏi cực kỳ hâm mộ một trận.

Tê Vọng ngay trước mặt mọi người lạnh lùng lên tiếng mắng Sở Du Du, thiếu điều làm cho cả Sở gia đều không xuống đài được. Bởi vì chuyện này, Sở Du Du* bị cha Sở răn dạy cho một trận, để cho nàng ta ít tiếp xúc cùng người Tê gia một chút.

(*Yue: Convert sao ghi Sở Giảo Giảo nhỉ? Lộn chăng)

“Tê Vọng là một người ca ca rất tốt.”

“Đúng thế, Tê gia có thể có cặp anh em ưu tú như hai người như vậy, vẫn là chú cùng dì dạy tốt.”

Tê Diệu nghe các cô ả thổi cái rắm cầu vồng* rõ ràng như thế, giống như sợ Tê Diệu vẫn là con ngốc kia, nghe không hiểu ý của các cô ả. Tê Diệu trong lòng cười lạnh, ngoài mặt vẫn là hiền lành hữu hảo: “Cám ơn các chị nha.”

(*Yue: 彩虹屁: Ngôn ngữ mạng, dịch thô là “cái rắm cầu vồng, dụng ý chỉ fan khen idol, dù có thả rắm cũng như cầu vồng – nguồn gg)

” Đúng rồi, Diệu Diệu còn chưa tổ chức tụ hội ở trong nhà đâu. “


” Đúng thế, em còn có thể nhận biết rất nhiều bạn mới. Các tỷ tỷ mang em cùng nhau chơi đùa có được hay không? Vừa vặn lần sau nghỉ phép cùng đi ra đảo chơi đi. “

” Nếu như không biết mời người nào, tỷ tỷ sẽ giúp em. “

Đám người mở miệng một tiếng lại một tiếng tự xưng tỷ tỷ*, Tê Diệu nghe được kém chút không kiềm được cười vang. Cô cố gắng duy trì lấy bộ dáng ngây thơ đơn thuần, nói:” Nhưng mà ca ca không cho em tùy tiện mang người khác trở về đâu.”

(*Yue: Vì Tê Diệu kêu Tê Vọng là ‘caca’, mấy mụ này lại xưng là ‘tỷ tỷ’. Kiểu như muốn làm chị dâu ra mặt ấy: /)

Cho nên những đứa con gái như các người cũng đừng nghĩ dùng cô làm ván bắt cầu tới tiếp xúc với Tê Vọng.

Đám người đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt hơi có vẻ xấu hổ, biết chuyện này không vội vàng được, miễn cho Tê Diệu ngây ngốc đem tất cả sự tình toàn bộ nói ra hết, tạo thành ấn tượng xấu cho mẹ Tê, nên không còn đuổi theo Tê Diệu nói chuyện này nữa. Lúc này Sở Giảo Giảo cũng đúng đắn mà hợp lý nói sang chuyện khác, nói đến một chút sự tình không đụng chạm đến ai.

Cái gì nghỉ phép này, show thời trang này, hay một chút hoạt động giao lưu linh tinh ở nước ngoài, ngẫu nhiên nhảy ra mấy cái từ ngữ cấp cao, vì để cho Tê Diệu hòa nhập, còn cố ý giải thích cho cô một phen.

Tê Diệu không nhìn nổi dáng vẻ giả bộ này của các cô ả, yên lặng bưng lên một ly nước trái cây, che giấu tốt chuyện mình đang nghẹn cười.

Nếu thật sự muốn để cho cô hòa nhập vào, nói chuyện đúng đề tài mà Tê Diệu cũng có thể gia nhập là tốt rồi, dù có vô dụng cũng sẽ tận lực khống chế bản thân nói ít từ đơn ngoại ngữ một chút. Mục đích của các cô ả đơn giản ở chỗ khi dễ Tê Diệu ngây thơ ngu dại, làm cho cô cảm thấy các ả vừa lợi hại lại dễ thân.

Tê Diệu – người lúc trước dùng tiếng Pháp chơi trò chơi hay trao đổi qua lại cùng bạn trên mạng cũng không thấy áp lực, bình tĩnh bưng cái ly, yên lặng nhịn xuống xúc động muốn uốn nắn phát âm của một người ở trong đó.

(Continue.. -mệt xỉu)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui