Bọn họ đi rất nhiều nơi, tựa như chu du thiên hạ, cho đến tối, chân Đông Phi Trạch mệt lừ, hắn mới kêu.
"Thật ra... Hộc hộc, tôi định để đến lúc về nhà cơ, nhưng mà... Hộc hộc, mệt quá... Hộc hộc..." Đông Phi Trạch khó khăn kêu, mệt!
"Ừm? "Du Lin Lin tỉnh bơ, rồi sao?
Hắn thở dốc rất lâu, cô đứng đó cũng rất lâu, hơn nữa, một người khom người, mồ hôi chảy ra như suối, người còn lại thì đứng vững chắc, vẻ mặt khó hiểu.
Mới đi một tí thôi mà?
Nhớ lại thì, khi đi tàu lượn, mặt hắn tái xanh, khi rơi tự do, mặt hắn cũng tái xanh, khi đi me cung, hắn kêu mệt mấy lần...
Kể ra, thật phiền toái... Con trai mà! Sao mình vẫn khoẻ hơn?
"Này... Có sao không? "Thật kì quái
TG:Có mà cô mới kì quái ấy!!!
"Chờ... Chờ, đưa tôi về nhà... " Đông Phi Trạch khó khăn nói ra, giọng như có thể tắc thở bất cứ lúc nào!
Thế là, Du Lin Lin gọi xe, kéo hắn lên, rồi đưa hắn về.
Cứ nghĩ đến việc người yêu là một thằng yếu ớt lại không muốn nghĩ nữa!
Đông Phi Trạch lườm cô.
Đừng quên năng lực của hắn là đọc suy nghĩ của người khác!
Du Lin Lin không nghĩ gì nữa, vội vàng cười vô tội.
Đến nơi, Du Lin Lin lại kéo hắn xuống, kéo như cái chổi.
Kéo chổi đến nhà, cô lại bê chổi lên phòng.
Bê chổi lên phòng xong, lại đưa chổi lên giường, đắp chăn cho chổi.
Đông Phi Trạch:"..." Mẹ nó!!! Nữ nhân này là lực sĩ à!!!
Sau đó, Du Lin Lin liền xuống nấu cơm.
Mệt chết hắn rồi, mấy cái trò mạo hiểm đều bị cô chơi đến hơn 10 lần, bệnh à??? Hắn còn chưa đến công Viên bao giờ, đừng chê hắn...
"Chổi ơi... Đồ ăn đến rồi... "Du Lin Lin bước vào trong phòng, thân thiện gọi hắn là "chổi".
"Hả? "Hắn mới không phải chổi!!!
"À, xin lỗi! "Khuôn mặt vô cảm của cô khúc khích cười, đến giọng nói cũng như người máy.
Đông Phi Trạch hậm hực tóm lấy đũa nhét đủ các loại thức ăn vào mồm.
Đũa:"..." Người này bệnh à!!!
Ừm, quả nhiên là hắn bệnh, hắn nhìn đôi đũa với ánh mắt đe doạ.
Còn Du Lin Lin thì tỉnh bơ, mỉm cười người máy.
Du Lin Lin giữ yên nụ cười người máy, thu dọn bát đũa, rửa bát, rồi lại vân vân mây mây làm như hầu gái...
"Này, hôm nay tôi ngủ ở đâu? " Đông Phi Trạch nằm trên giường, hỏi.
"Tự chọn. "Du Lin Lin tỉnh bơ đáp lại hắn, đưa ra nụ cười người máy. •v•
"Ngủ với cậu"Hắn thì thầm vào tai Du Lin Lin.
Cô vẫn giữ nụ cười người máy, "Ừ"
Sao cơ?
Hắn vừa nghe thấy cái gì?
•••
Quác... Quác... Quác...
"Sao thế? "Du Lin Lin quay mặt nhìn hắn.
"À... Không... Không có gì! "Từ đầu đến cuối đều là nụ cười người máy!
"À, cậu còn bảo nói cái gì nữa cơ mà? "Ve mặt tỉnh bơ
"À phải rồi! Thế giới của các siêu năng lực gia! "Đông Phi Trạch bừng tỉnh, hắn cũng không cảm thấy mệt mỏi nữa!
"Ừ rồi sao? "Giọng nói người máy của cô phá tan bầu không khí "bông hoa xung quanh" của hắn.
"Các siêu năng lực gia sẽ tụ họp ở đó, ở thế giới Tinh hệ, đúng, sẽ có rất nhiều người cùng có siêu năng lực gia! Chúng ta không hề đơn độc! "Hiệu ứng ngôi sao xung quanh bùng nổ!
Hầy... Hết bông hoa xung quanh lại ngôi sao xung quanh...
"Ừ rồi sao? "Lại là một đòn tấn công mãnh liệt từ ĐỆ NHẤT NGƯỜI MÁY.
"À... Cái này... Nhân loại đang muốn hủy diệt chúng ta... Cho nên... Ừm... Siêu năng lực gia hệ liên kết đã yêu cầu tất cả mọi người cùng nhau tác chiến, từ nay chủ yếu sẽ sống trên đó, có việc gì quan trọng mới được xuống đây. "Đông Phi Trạch khôi phục lại dáng vẻ soái ca, nãy hắn bị ngây thơ ver nhập vào rồi!!!
"Tại sao? "Du Lon Lin khó hiểu.
"Nhân loại đã tạo ra được hệ thống dò siêu năng lực gia, định giết chết chúng ta. "Đông Phi Trạch nhìn cô
"Ừm"Cô nói, vẻ mặt vô cảm xúc
Cô nói từ này làm hắn thật khó xử!
"À... Thì... Đến đó nhá? "Thật yên tĩnh.
"Ừ"Đồ kiệm lời!
Một ánh sáng loé ra, bọn họ đáp chân đến nơi đó, thế giới Tinh Hệ, một nơi của tương lai!
#Cầu bình luận#
#Cầu đề cử#
#Cho Nắng thật nhiều lượt view nhé!!! #
#Yêu#
#Moah#
P/s:Cho Nắng feedback với, chẳng có đề cử với bình luận, Nắng đau khổ lắm. (ಥ_ಥ)
#Thanks#
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...