“Tô Triệt.” Anh ta nói: “Trong gia tộc muốn phát triển lĩnh vực y học, tôi đã nhiều lần đi qua đại học A.
Như tôi vừa nói, đã từng gặp qua em…..”“Là lúc em còn học năm nhất.
Đúng lúc tôi đến trường các em, đi ngang qua phòng học, nhìn thấy em đang trả lời hăng say suốt mấy phút trong giờ học.”Tô Triệt nói tiếp: “Thầy giáo của tụi em nói, đây là sinh viên năm nhất.
Tôi đã nghĩ, đại học A quả nhiên nhân tài như nước, sinh viên năm nhất đã giỏi như vậy tồi, đúng là không ngờ đến.
Xem ra ngay từ đầu chọn hợp tác với đại học A là quyết định chính xác.”Anh ta cười nhìn Tần Tịch: “Cho nên tôi thay mặt em gái họ hàng xa kia, trịnh trọng xin lỗi hai vị lần nữa.”Anh ta khẽ thở dài: “Cô nhóc chưa từng gặp qua bóng dáng các em ở trên lớp, trong phòng thí nghiệm, nỗ lực học tập, đấu tranh với bệnh tật vì tương lai của nhân loại, cũng không hiểu biết được, vẻ đẹp đó, cho dù là quần áo xinh đẹp nhất trên đời này cũng không tài nào làm ra được.”“Ha….” Tần Tịch nhịn không được cười thành tiếng.Tô Triệt nói khoa trương quá đi mất.Từ lúc anh ta ra mặt, giúp Kiều Sơ Hạ giải vây.Mỗi một động thái đều khiến người ta có được cảm giác an ủi thân thiết.“Cho nên.” Tô Triệt nhìn Tần Tịch cười, vươn tay với mấy cô, “Tôi rất vinh hạnh nếu được kết bạn với sinh viên học viện Y đại học A.”“Cảm ơn.” Tần Tịch duỗi tay nhẹ nhàng nắm lấy tay anh ta.Kiều Sơ Hạ cũng làm thế.Mặt cô ấy, càng hồng hơn.Ngay từ đầu cô ấy đã rất căng thẳng lại thêm cẩn thận, nhưng dưới những lời nói của Tô Triệt hoàn toàn biến mất.Cái mặc cảm nhỏ nhoi ấy cũng bị đánh gục bởi sự an ủi chân thành của đối phương.Sống lưng cô ấy cũng thẳng hơn trước rồi, hai tay căng thẳng vẫn luôn nắm chặt bên người, giống như không biết đặt ở đâu cho phải cũng chậm rãi thả lỏng.Với Tô Triệt, chỉ cần anh ta muốn, dù nói chuyện với ai cũng sẽ khiến người ta cảm thấy bản thân như đang tắm trong gió xuân, thoải mái vô cùng.Ba người nói nói cười cười, không khí trong lúc đó hòa hợp vô cùng.Náo động ở cửa biệt thự cũng dần lắng xuống.Mọi người vây tròn cũng từ từ tản đi.Ai ai cũng đang nhỏ giọng thảo luận.Âu Dương gia đúng là giàu có thật, nhưng ở thành phố A cũng chỉ là một trong những gia tộc tầm trung.Lúc trước anh em nhà họ Tô đến, còn có thể nói là bởi vì vẫn luôn qua lại với Âu Dương gia.Giờ sao cả Tạ Liên Thành cũng đều tự mình tới rồi?Cái cô Âu Dương Nguyệt kia, sao lại có mị lực lớn thế nhỉ?Mấy người Tần Tịch đang nói chuyện vui vẻ với Tô Triệt, Âu Dương Nguyệt hấp tấp chạy tới đây.“Tiểu Tịch, bảo bối Tần Tịch! Thầy Tạ ấy…..
Ặc…..”Lúc cô xông đến mới nhìn thấy, Tô Triệt đang mỉm cười đứng cạnh Tần Tịch.“Tô Triệt?” Âu Dương Nguyệt vội vàng chào hỏi anh ta, cô ấy nhìn Tần Tịch, rồi lại nhìn Tô Triệt, “Hai người quen nhau?”“Vừa mới quen thôi.” Tần Tịch cũng không nói nhiều về chuyện vừa rồi, “Vừa rồi cậu muốn nói gì thế?”Âu Dương Nguyệt lại liếc Tô Triệt một cái, nghe thấy Tần Tịch hỏi, lúc này mới hưng phấn nói: “Thầy Tạ vậy mà tự mình đến luôn, bọn mình cùng nhau qua gặp thầy ấy đi.”“Thầy ấy nhất định bận lắm.” Tần Tịch cười cười: “Mình không qua đó thì hơn.”“Các em gọi Tạ Liên Thành là….
Thầy?” Tô Triệt tò mò hỏi: “Cậu ta không phải là đàn anh của tụi em à?”“Thầy Tạ học kỳ này có dạy bọn em.” Âu Dương Nguyệt nói: “Cho nên gọi là thầy chứ sao.”“Cậu ta? Vậy mà rảnh rỗi đi đến trường dạy học?” Tô Triệt nhịn không được cười cười: “Xem ra đại học A đúng là nơi hấp dẫn người khác quá.”“Anh trai.” Bọn họ nói đến là vui vẻ, lại nghe thấy âm thanh vang lên phía sau mấy người.Tần Tịch ngước mắt nhìn qua thì thấy Tô Nhiễm, còn có Tạ Liên Thành, hai người bọn họ sóng vai đi đến.Anh trai?Tần Tịch quay đầu nhìn vào mắt Tô Triệt, đột nhiên nhớ tới.Người thanh niên trẻ tuổi, khiến người ta như tắm trong gió xuân này, đúng là anh trai ruột của Tô Nhiễm.Chỉ là giống như……Trong lòng Tần Tịch nhảy dựng, Tô Triệt này, hình như sau này……Cô nhíu nhíu mi.Thật ra cô không quá hiểu biết về chuyện của Tô gia.Chỉ là năm đó, cũng là một đời cô ở bên Tạ Liên Thành.Cô từng mơ hồ nghe người ta nói qua, trước khi Tô Nhiễm giận dỗi với Tạ Liên Thành rồi bỏ đi du học, ba năm chưa từng về nước.Sau đó, nguyên nhân trở về, lại là trong nhà cô ấy xảy ra chuyện.Xảy ra chuyện, đúng là anh trai ruột này của cô ấy.“Sao thế?” Có lẽ là ánh mắt cô quá mức rõ ràng.Tô Triệt vừa chào hỏi Tô Nhiễm với Tạ Liên Thành xong, quay đầu nhìn lại Tần Tịch.Anh ta bước gần lại chỗ cô thêm một bước, vẫn duy trì vẻ lễ phép lại không quá mức xa cách, nhỏ giọng hỏi Tần Tịch: “Có chuyện gì khó xử sao?”Tần Tịch lắc đầu.Cho dù chuyện kia có xảy ra, cũng là chuyện của nhiều năm về sau..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...