Ít nhất lúc cô còn sống thì không có.
Nhưng mà ngày đó, Lạc Phỉ lại rõ ràng nói với cô, cho dù là ai đều có thể, Ngô Hi Ngạn thì không thể.
Tay Tần Tịch hơi run lên.
Cô đột nhiên cảm thấy hẳn là mình có thể nghĩ tới cái gì.
Nhưng mà cảm giác kia đến rồi đi quá nhanh, cô không nắm được.
Bình tĩnh một chút, Tần Tịch!Cô hít sâu, cố gắng để bản thân bình tĩnh trở lại.
Nói khác đi, sau khi mình chết, Lạc Phỉ có liên quan tới Ngô Hi Ngạn.
Hắn ta còn biết nhiều chuyện mà mình không biết.
Hắn thậm chí biết, Ngô Hi Ngạn sẽ xảy ra chuyện.
Lạc Phỉ với Tạ Liên Thành là đối thủ, về sau sẽ đấu đến người chết ta sống.
Không chỉ là vì Tô Nhiễm, nhiều hơn là xung đột trong sự nghiệp.
Bởi vì Tạ gia với Ngô gia không thể nào hòa hợp, cuối cùng sẽ diễn ra một trận đại chiến.
Cho nên nói……Tần Tịch nhíu mày, sau này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!A a a!Cô lại muốn phát điên.
Cô sao lại bị hai tên cặn bã Lạc Phỉ với Tạ Liên Thành hại chết sớm như vậy chứ!Cô rất muốn biết sau đó xảy ra chuyện gì.
Cô muốn bảo vệ đàn anh Ngô!Tần Tịch dùng sức bưng cái ly.
Cô chưa bao giờ hối hận như này!Vậy cô……Tần Tịch đột nhiên nhắm mắt lại.
Chờ đến lúc cô lại mở to mắt ra, vẻ mặt đột nhiên trở nên vô cùng kiên định.
Cô không có cách nào hỏi ra mọi chuyện từ chỗ Lạc Phỉ.
Nhưng là Tạ Liên Thành thì sao?!Tạ Liên Thành hiển nhiên cũng trọng sinh.
Không chừng anh ta biết chút gì đó.
Cô có thể đi hỏi anh ta!Cô vốn dĩ hạ quyết tâm không có liên quan gì với Tạ Liên Thành nữa.
Nhưng mà vì Ngô Hi Ngạn.
Cô có thể!“Em làm sao thế?” Tần Tịch đang nghĩ đến xuất thần, phía sau lại truyền đến tiếng Ngô Hi Ngạn hỏi.
“Dạ?” Cô ngẩn ra, ly sữa cầm trên tay cũng run lên.
Một bàn tay thon dài vươn ra, cầm lấy tay cô.
Cũng làm cho ly sữa bò đứng yên lại.
“Cẩn thận.
” Ngô Hi Ngạn nhàn nhạt nói: “Đừng để bị nóng.
”Mặt Tần Tịch đỏ lên.
Cô hơi hơi cúi đầu, là có thể nhìn thấy tay đối phương.
Ngón tay thon dài, móng tay cắt tỉa gọn gàng.
Đây là thói quen của người học y.
Mấy em gái học y căn bản là không đi làm nail xinh đẹp, nam sinh nữ sinh đều giống nhau, móng tay cắt tỉa gọn gàng, nhìn rất sạch sẽ.
Trừ cái này ra, tư thế hai người còn hơi mờ ám.
Ngô Hi Ngạn giống như ôm lấy cô từ phía sau.
Lúc anh nói chuyện, hơi nóng nhẹ nhàng phất qua vành tai Tần Tịch.
Thậm chí Tần Tịch có thể cảm nhận được, thân mình thẳng tắp của đối phương đang đứng sau lưng mình.
Cô còn nhớ ngày đó, đường cong thân trên xinh đẹp của Ngô Hi Ngạn.
Tần Tịch không ngừng đỏ mặt, lỗ tai cũng nóng lên theo.
Cô vội vàng xoay người, ngẩng đầu nhìn về phía Ngô Hi Ngạn.
“Nghĩ gì mà xuất thần vậy?” Ngô Hi Ngạn thuận tay đón lấy ly sữa.
Anh uống một ngụm lớn.
Cho dù là nam thần như anh, trên môi cũng in một vòng sữa trắng.
Phương sữa thuần khiết thơm nồng.
Tần Tịch nhịn không được nuốt nước bọt: “Không có gì.
”Cô lắc đầu.
Mọi chuyện quá mức thần kỳ, cho dù nói ra đàn anh Ngô chắc cũng không tin.
Sinh viên y, nền tảng đều là chủ nghĩa duy vật.
Thuyết vô thần!Ngô Hi Ngạn liếc nhìn cô một cái, hiển nhiên không tin.
Anh uống từng ngụm sữa, lại cầm cái ly đi ra ngoài: “Anh đi rửa ly.
”“Em đi cho.
” Tần Tịch vội dành lấy cái ly.
Cánh tay Ngô Hi Ngạn nhắc lên, ưu thế chiều cao làm cô không cách nào giành lại được.
“Tần Tiểu Tịch.
” Anh dừng chân lại, nhìn Tần Tịch vẻ mặt vẫn hốt hoảng như cũ, giống như hồn đi du ngoại, “Em có tâm sự?”“Em không có.
” Tần Tịch vội vàng nói.
“Phủ nhận quá nhanh.
” Ngô Hi Ngạn nhàn nhạt nói.
Anh nhanh chóng đi về phía trước: “Chuyên ngành phụ của anh học hai năm tâm lý học.
”Tần Tịch: “……”“Khóa chính quy học vị là y học lâm sàng cùng song học vị tâm lý học.
” Ngô Hi Ngạn lại nói.
Tần Tịch: “……”Được rồi, cô biết anh giỏi lắm rồi.
“Không thể nói với anh à?” Ngô Hi Ngạn đã rửa sạch cái ly.
Anh quay đầu nhìn Tần Tịch: “Đến cả anh cũng không thể nói sao?”Anh hỏi: “Lần này có phải là cũng chuẩn bị, chờ đến khi anh nhìn thấy topic em đăng trên diễn đàn, vấn đề em đã giải quyết xong, không cần nói gì với anh hết?”Ngô Hi Ngạn duỗi tay.
Ngón tay anh hơi lạnh, còn vương nước.
Trước khi chạm đến mặt Tần Tịch, anh vẫn chờ chờ thu tay về: “Lạnh lắm.
”Tần Tịch nhịn không được cười thành tiếng.
Rõ ràng mới rồi không khí còn rất nghiêm túc đến mức khiến cô thấy khó chịu, giờ lại không còn gì.
“Tần Tịch.
” Ngô Hi Ngạn nhìn cô cười, “Anh hỏi em.
”“Đàn anh hỏi đi ạ.
” Tần Tịch nghe thấy ngữ khí nghiêm túc của anh, vội vàng thu lại nụ cười, ngoan ngoãn nói.
Ngô Hi Ngạn nhìn cô một cái thật sâu.
Anh im lặng vài giây mới mở miệng hỏi: “Định nghĩa và tác dụng của bạn trai, khác nhau cái gì?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...