6 rưỡi sáng ngày hôm sau, đúng giờ Tần Tịch rời giường.
Cũng đào Âu Dương Nguyệt ra khỏi ổ chăn ấm áp.
Bốn người trong ký túc xá thay đồ thể dục, đi sân thể dục chạy vài vòng, lại đi ăn một bữa sáng rất phong phú.
Sau đó dựa theo kế hoạch của Tần Tịch, đi đến phòng thí nghiệm sớm.
Sinh viên nghỉ đông ở lại đại học A thật ra cũng không ít.
Thạc sĩ, tiến sĩ, nghiên cứu sinh, đặc biệt là học viện y, học viện công nghệ thông tin, còn có một vài ngành khoa học kỹ thuật.
Vốn dĩ không hề có kỳ nghỉ nào.
Thời gian ngâm mình ở trong phòng thí nghiệm còn chưa đủ.
Nhưng mà dù sao cũng thiếu ít đi nhiều người, lại là mùa đông.
Toàn bộ vườn trường nhìn qua hiu quạnh đi nhiều.
“Hô….
.
” Tần Tịch mở của phòng thí nghiệm ra, nhiệt tình xoay người lại nói với ba bạn tốt của mình: “Nếu dựa vào kế hoạch mà thực hiện, chúng ta có thể làm xong thí nghiệm kỳ cuối này trong vòng một tháng.
Nhưng mà….
”Cô nói: “Đấy là trong trường hợp không có sai sót, quá khó rồi.
”Tần Tịch tiếp tục nói: “Cho nên mục tiêu của tớ là 40 ngày, nhiều nhất là một tháng rưỡi.
”“Vậy sẽ kịp chứ?” Kiều Sơ Hạ vừa thả balo xuống, đổi sang áo blouse trắng vừa hỏi.
Dù sao thời gian đăng ký hội nghị hạn là cuối tháng hai, nếu một tháng rưỡi làm xong thí nghiệm, còn phải chỉnh sửa số liệu, làm báo cáo, thời gian sẽ gấp gáp vô cùng.
Bây giờ đã là ngày 9 tháng 1, tính tính chi tiết thì cũng chỉ còn chừng 50 ngày.
Trong khoảng thời gian đó còn có ăn tết nữa.
“Ừ.
” Tần Tịch gật gật đầu, “Đây là thời gian cho phép có sai sót xảy ra, nhưng mà nếu như bọn mình có thể làm thí nghiệm mà không xảy ra sai sót gì vậy thì có thể hoàn thành trong vòng một tháng.
Thời gian sẽ dư giả hơn nhiều.
”“Hoặc là….
” Cô nói: “Chúng ta có thể mượn thêm hai bộ dụng cụ và một tủ giữ nhiệt.
”Cái này càng khó.
Phòng thí nghiệm trong trường, mấy thứ này đều là cố định.
Hơn nữa các thiết bị phân tách mà các cô sử dụng trong các thí nghiệm của mình rất đắt tiền, phòng thí nghiệm đã trang bị hai thiết bị này cho các cô đã được coi là rất tốt rồi.
Tần Tịch đã sớm đi hỏi, có phòng thí nghiệm một bộ cũng còn không có ấy.
“Bọn mình có thể mượn được không?” Âu Dương Nguyệt hỏi.
“Hiển nhiên không thể.
” Tần Tịch nói: “Không thì tớ đã mượn từ lâu rồi.
”Cô nói, đang muốn đi thay áo blouse trắng, di động đột nhiên rung lên.
Tần Tịch vừa lấy di động ra nhìn, khóe môi lập tức nhếch lên.
“Tớ đoán là wechat của đàn anh Ngô!” Âu Dương Nguyệt thò người lại gần nhỏ giọng kề tai Kiều Sơ Hạ, “Bọn mình đánh cược không?”“Nhưng mà tớ cũng muốn đánh cược là đàn anh Ngô mà.
” Kiều Sơ Hạ vô tội nhìn Âu Dương Nguyệt cười: “Vậy ai cược là không phải đây?”“Lăng tử!” Âu Dương Nguyệt quyết đoán chỉ vào Đường Lăng.
Đường Lăng còn trực tiếp hơn, đi đến cạnh Tần Tịch hỏi: “Đàn anh Ngô?”“Ừ,” Tần Tịch gật gật đầu.
Vừa rồi lúc cô chạy bộ, mặt cũng không có đỏ như thế.
Giờ hai má đã ửng hồng hết cả lên: “Hôm nay đàn anh Ngô còn phải về lại Zurich.
”Cô nói: “Bây giờ đi ra sân bay.
Hôm nay không có chuyến bay thẳng, còn phải chuyển chặng bay.
”Tần Tịch nói, khẽ thở dài: “Đều tại tớ.
”“Chuyện này sao mà trách cậu được chứ?” Âu Dương Nguyệt vội vàng an ủi cô: “Đều là mấy người đó quấy rối sau lưng thôi.
À đúng rồi Tiểu Tịch, hôm qua cậu bình luận trên diễn đàn đó, rốt cuộc có phải là thật không thế? Là cái bịa đặt phỉ báng đó, phạm pháp thật à?”“Thật đấy.
” Tần Tịch gật gật đầu.
“Chúng ta có thể kiện bọn họ hả?” Âu Dương Nguyệt lại hỏi.
“Có thể thì có thể.
” Tần Tịch nói: “Nhưng mà tớ muốn ép Triệu Vệ Hoa cung cấp ra thông tin người đứng sau sai sử anh ta làm ra chuyện này.
”Cô nheo mắt lại, vẻ mặt có chút lạnh lùng: “Không tin tớ cũng được, hạm hãi sau lưng tớ cũng thôi, nhưng liên lụy người khác thì quá đáng rồi.
”Âu Dương Nguyệt nhìn Tần Tịch, chậm rãi chớp chớp mắt.
Các cô làm bạn cùng phòng một năm rưỡi rồi, quan hệ từ lâu đã rất tốt.
Cũng rất quen thuộc lẫn nhau.
Nhưng mà một Tiểu Tịch như này……Giống như hết lòng bảo vệ người khác, không sợ hãi chuyện gì như vậy.
Vẫn là lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy.
Chẳng hiểu sao, sống lưng Âu Dương Nguyệt cảm thấy có chút tê dại.
Cũng không phải sợ hãi.
Chỉ là cảm thấy, đi phía sau Tần Tịch, thật sự không cần phải sợ hãi bất cứ thứ gì cả.
“Cậu định làm như thế nào?” Đường Lăng hỏi.
“Để Triệu Vệ Hoa nói thật.
” Tần Tịch thay áo blouse trắng, cười cười.
“Khiến anh ta lên diễn đàn xin lỗi trước mặt mọi người, những người tham gia vào trong chuyện này nhất định phải bị trừng phạt.
”“Ừm.
” Đường Lăng gật gật đầu, lại hỏi: “Cần bọn tớ làm gì đây?”“Chắc là Triệu Vệ Hoa đã nhận được thư luật sư.
” Tần Tịch sờ sờ cằm, cất điện thoại vào trong balo, “Một trạch nam máy tính như thế, chắc là không chịu được hù dọa đâu.
”Cô nói xong lại đội cái nón mà Âu Dương Nguyệt gọi là nón tắm màu lam lên, dán kế hoạch thực hiện từng bước thí nghiệm lên tường.
Tần Tịch từ từ xắn ống tay áo: “Tớ đi lãnh chuột bạch, các cậu bắt đầu làm cái khác trước đi.
”“Tớ đi với cậu.
” Đường Lăng cũng thay áo blouse trắng, đội mũ lên.
Âu Dương Nguyệt hận sắt không rèn được thành thép nhìn các cô.
Diện mạo Tần Tịch thiên về vẻ đáng yêu, mắt to mũi cao, môi mềm mỏng căng tràn, cười rộ lên hoặc lúc nói chuyện đều có thể nhìn thấy má lúm đồng tiền đáng yêu trên khuôn mặt tinh xảo.
Đường Lăng thích trang điểm kiểu trung tính, tóc ngắn, ngũ quan sắc sảo, vóc dáng thì cao hơn nữ sinh bình thường, có chút cool ngầu không phân biệt được nam nữ.
Hai người vẻ bề ngoài rõ ràng là rất xuất sắc, mặc áo blouse trắng cũng thôi đi.
Giờ còn muốn đi di chuyển chuột bạch, vậy phải đi đến trung tâm chuẩn bị thí nghiệm ở tòa nhà thí nghiệm kế bên đó.
Đi đi lại lại ít nhất cũng phải tốn 20 phút.
Nhất định cứ phải đối cái “mũ tắm” xấu xí chết đi được kia à?!“Này này!” Âu Dương Nguyệt nhìn không nổi nữa: “Hai người có thể tháo mũ ra không hả?”“Hôm nay không muốn gội đầu!” Tần Tịch với Đường Lăng cứ như trăm miệng một lời đồng thành nói.
Lời vừa ra khỏi miệng, hai người nhìn nhau cười, ăn ý vô cùng.
Âu Dương Nguyệt: “……”Cô ấy thật sự nhìn không nổi nữa rồi.
Cái mũ tắm trong phòng thí nghiệm này, xấu đau xấu đớn.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...