Khung cảnh dừng lại ở một màn này: “Chàng đi đâu, ta sẽ luôn sánh bước bên chàng, núi đao biển lửa, gập ghềnh trắc trở, ta sẽ luôn bên chàng.
”Cô ấy vươn tay nắm lấy tay nam chính, áp lên má mình, nhẹ nhàng cười: “Ta sẽ không bao giờ rời khỏi.
”Trong nháy mắt kia, hình ảnh biến thành một mảnh xám trắng.
Âm nhạc ai oán êm tai vang lên.
Hình ảnh trailer được chuyển tiếp, bên người nam chính, sớm đã không có bóng hình xinh đẹp kia.
“A a a! Tớ chịu không nổi!” Âu Dương Nguyệt che lại lỗ tai, “Tớ không muốn xem lại thêm nữa đâu, ngược tâm quá đi thôi!”“Hơ.
” Tần Tịch hơi mờ mịt: “Ngược ở đâu?”“Chẳng lẽ cậu không nhìn ra à? Cô ấy chết rồi á? Vì cứu nam chính nên mới chết đó! Vừa rồi chỉ là hồi ức thôi.
” Âu Dương Nguyệt giống như kích động lắm: “Không phải bảo là lễ Giáng sinh chiếu à, sao lại có tình tiết ngược điên đảo thế này chứ?”“Ha ….
” Tần Tịch nhịn không được cười ra tiếng.
Cô duỗi tay tắt trailer đi: “Vậy không xem nữa.
”“Ai!!!” Âu Dương Nguyệt bất mãn, “Tớ cũng chỉ tiện miệng nói mấy câu thôi, cũng có bảo không xem đâu.
”“Thôi, không phải là thứ bảy sau có thể xem phim rồi à?” Tần Tịch cũng lười mở lại.
Cô đứng dậy duỗi người: “Hôm nay tớ muốn ngủ sớm chút.
”“Đi ngủ đi ngủ.
” Âu Dương Nguyệt gật đầu rối rít, “Cậu phải ngủ nghỉ cho đàng hoàng.
”Rất nhanh Tần Tịch đã rửa mặt xong, bò lên giường đi ngủ.
Tuần sau thầy Chiêm Hoa Phong sẽ về, vừa hay số liệu thí nghiệm của đề tài bọn cô cũng đã xử lý xong, có thể nhờ thầy ấy xem qua cho.
Sau đó kế tiếp……Lúc cô đang mơ mơ màng màng chuẩn bị ngủ, trong đầu toàn là thí nghiệm.
Một đêm không mộng mị tới tận bình minh.
Lớp học buổi chiều ngày hôm sau chính là lớp học đảo ngược mà mấy người Tần Tịch đã chuẩn bị từ rất lâu.
Đây có thể coi là một phương pháp giảng dạy mới của Đại học A trong những năm gần đây, cho phép sinh viên tích cực tham gia vào lớp học.
Chủ giảng cũng là học sinh.
Vì là hình mẫu cho lớp học đảo ngược nên ngoài thầy giáo lên lớp chính của các cô còn có không ít các thầy cô từ các khoa viện khác đến dự giờ.
Nhóm của Tần Tịch là nhóm thứ ba.
Sau khi bốn người bàn bạc, cuối cùng vẫn để cô lên thuyết trình.
Rất nhanh, hai nhóm trước đó đã thuyết trình xong, đến phiên nhóm Tần Tịch.
Đây không phải là lần đầu tiên cô học khóa học như vậy, chỉ là lần đầu tiên có nhiều thầy cô nghe thuyết trình như vậy.
Chẳng qua cô đã từng thuyết trình báo cáo hay những chuyện tương tự như vậy cho tất cả lãnh đạo cao cấp của Tạ thị rồi, vì thế cô vẫn luôn rất bình tĩnh.
“Đề tài nghiên cứu của nhóm chúng em là về tế bào Kupffer….
”*Tế bào Kupffer: Tế bào Kupffer là đại thực bào thường trú ở gan của tất cả mọi người, là những tế bào đầu tiên ở gan tiếp xúc với các vi khuẩn, độc tố tạo phản ứng miễn dịch, đồng thời có nhiệm vụ loại bỏ các tế bào gan chết.
Trình bày rõ ràng, giải thích kỹ càng tỉ mỉ, thuyết trình PPT 7 phút, thêm ba phút phân tích kỹ càng thích đáng.
Lúc cô nói xong, đột nhiên mấy nam sinh ngồi bàn đầu vỗ bàn, đồng thời bắt đầu vỗ tay.
“Cảm ơn.
” Tần Tịch hơi hơi mỉm cười, đi về chỗ ngồi của mình.
“Giỏi!” Âu Dương Nguyệt giơ ngón tay cái với cô.
Đường Lăng cũng cười cười, giơ giơ mi tỏ vẻ tán dương.
Lúc đến giờ nghỉ giữa giờ, thầy đứng lớp các cô và mấy giảng viên khác tập trung lại, bắt đầu thảo luận về biểu hiện của mọi người trong lớp học.
Mấy người Tần Tịch cũng không ra khỏi phòng học, ngồi nguyên tại chỗ nhỏ giọng trò chuyện.
“Là Tần Tịch nhỉ?” Một giọng nói nam ôn hòa vang lên sau lưng bọn cô.
Tần Tịch vội quay đầu lại thì nhìn thấy một người đàn ông mặc tây trang màu xanh dương đứng đó.
“Chào Ngài!” Cô vội vàng đứng lên.
Tuy là không biết vị thầy giáo này là ai nhưng mà tới dự giờ đều là giảng viên trong trường.
Đối phương nhìn qua chừng hơn ba mươi tuổi, chắc là thầy giáo nào đó trong trường các cô mới đúng.
“Chào em.
” Vị thầy giáo kia cười cười với Tần Tịch, ánh mắt đảo qua mấy người Âu Dương Nguyệt và Đường Lăng, “Tôi nhớ rõ mấy người các em, đề tài mà học kỳ này các em nghiên cứu tôi đã xem qua, rất thú vị.
”Anh ta nói rồi đẩy đẩy mắt kính, “Hôm nay nội dung mà em các em thuyết trình, hình như có liên quan đến đề tài kia.
”“Vâng ạ.
” Tần Tịch gật gật đầu.
“Quên mất chưa giới thiệu.
” Thầy giáo bật cười nói: “Nếu không có gì thay đổi, học kỳ sau các em sẽ học lớp của tôi.
”Anh ta nói: “Tôi rất mong chờ, sinh viên bây giờ khóa sau ưu tú hơn khóa trước.
Đương nhiên….
.
”Anh ta lại nói: “Lúc nào các em rảnh, tôi có chút ý tưởng về đề tài của các em, có thể đến gặp tôi, mọi người có thể giao lưu học hỏi.
”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...