Bạch Trà nhìn xuống người đàn ông đầu đàn vạm vỡ.
" Bọn họ muốn các anh bắt cóc tôi đưa đến nơi nào?"
Giọng cô vẫn nhẹ nhàng, nhưng vào lúc này, nó giống như hoa anh túc nở rộ đối với những người đàn ông cao to này.
Rõ ràng trông đơn thuần và vô hại, nhưng thật không ngờ, lại đáng sợ như một tiểu ác ma.
Sao lại có những người trong ngoài không đồng nhất như vậy???
Người đàn ông mạnh mẽ thở dài, dưới áp lực, anh ta thành thật nói địa chỉ và nhiệm vụ chính của bọn họ.
Bọn họ có trách nhiệm đưa cô ấy đến nơi đã định, sau đó bọn họ sẽ không phụ trách những việc còn lại.
" Nga, vậy thì các người nhớ đầu thú nha, không đợi tôi đem các người đi vào, hiểu không?"
Bạch Trà đe dọa, dáng người nhỏ nhắn và giọng nói nhẹ nhàng, nhưng không một người nào nghi ngờ lời của cô nói là giả.
Bọn họ gật đầu lia lịa.
Đầu thú!
Liền đi đầu thú!
Bạch Trà xoay người rời đi, vẫn bình thản như lúc cô đến.
Thất Thất đã bị sốc một hồi lâu, và sau đó nói, [ Trà Trà, hóa ra là cô có thể lấy một chọi mười a!]
Nó biết rằng Trà Trà của nó rất lợi hại, nhưng nó không biết cô lại có thể lợi hại đến như vậy!
Quá tuyệt vời!
[ Trà Trà, cô là ký chủ lợi hại nhất mà tôi từng thấy! cô là điện, cô là ánh sáng, và cô là duy nhất trong thần thoại..........]
Trà Trà, "......."
Không muốn cùng với Thất Thất ngốc nói chuyện, cô tốt nhất nên mua cái gì đó ăn trước.
Nga, suýt chút nữa cô đã bị bắt, cô muốn an ủi tâm hồn non nớt của mình.
Vị trí Kiều Vi Vi và Bạch Diên chỉ định là một nhà máy tương đối xa bị bỏ hoang.
Trước khi Bạch Trà bước vào,Thất Thất đã hét vào tai cô.
[ Ahhhhhhhh! Rất kích thích! Tôi muốn vì Trà Trà điên cuồng cổ vũ.]
Bạch Trà nội tâm phức tạp, Thất Thất.........thật sự rất ngốc a!
Nhưng vì thể diện của nó, cô ấy sẽ miễn cưỡng hợp tác!
Khi đi về phía trước, cô ấy nhét một nắm xoài khô vào miệng, nga, hương vị rất ngon, thật thích.
Tại thời điểm đó.
Bạch Diên và Kiều Vi Vi có chút sốt ruột.
Theo thời gian đã thỏa thuận, những người đó lẽ ra đã đến từ lâu.
Đáng tiếc, giờ phút này không những không xuất hiện mà còn không liên lạc được với bọn họ.
Bạch Diên trong lòng luôn cảm thấy có chút bất an.
Cô ta đứng dậy đi đi lại lại, cố gắng đánh lạc hướng tâm trí và để bản thân vứt bỏ mớ suy nghĩ hỗn độn.
Tuy nhiên, càng như vậy, cô ta càng trở nên nóng nảy.
Tia bất an kia, suýt nữa lao ra khỏi người.
" Được rồi, đã làm xong mọi việc, có thể yên lặng được không? Cô đi tới đi lui làm tôi hoa cả mắt." Kiều Vi Vi liếc nhìn Bạch Diên với vẻ không vui, trong mắt hiện lên một chút châm chọc.
Rõ ràng cùng với Bạch Trà là chị em, nhưng Bạch Trà lại rất thản nhiên và thờ ơ.
Bạch Diên trước mặt này với người nọ, khác nhau một trời một vực.
Bạch Diên nhạy bén bắt được ánh mắt chế giễu của Kiều Vi Vi, vốn tâm trạng đang không tốt, những gì cô ta nói ra nồng đậm mùi thuốc súng.
" Nga, mắt của cô không tốt, vậy cô nên đi xem bác sĩ sớm đi."
Kiều Vi Vi đứng lên, " Cô có ý gì?"
Bạch Diên trợn mắt, " Ý trên mặt chữ! Tô Kình Hoán quả thật khá ưu tú, nhưng là, có thể vì anh ta mà cô muốn cá chết lưới rách sao? Hơn nữa, cho dù không có Bạch Trà, Tô Kình Hoán cũng có thể không chú ý đến cô, đúng không? Đừng mơ nữa, hãy tỉnh lại sớm đi! "
Lời nói có thể giết người là đây, Bạch Diên cũng hiểu được giết người là nên đâm vào trái tim, cô ta biết Kiều Vi Vi quan tâm đến điều gì.
Đương nhiên, cô ta sẽ bắt lấy điểm yếu đó mà đâm xuống.
Sắc mặt Kiều Vi Vi trực tiếp thay đổi," Bạch Diên! Tôi nghĩ rằng cô đã quên rằng chúng tôi đang hợp tác! "
" Tôi không quên, tôi chỉ nhắc nhở cô, đừng làm những điều ngu ngốc với một người đàn ông mà cô không thể chiếm được, sau khi tôi lấy được tiền, Bạch Trà sẽ giao cho cô xử lý, cô tốt nhất không nên nháo ra mạng người, bằng không tôi sẽ bị cô liên lụy! "
Bạch Diên mặt mũi tràn đầy không kiên nhẫn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...