Mẹ Yến không biết làm sao nhìn vẻ mặt tức giận của Yến Thanh Mộng.
Có chút hoảng.
"Con đừng nóng giận, mẹ về sau sẽ không đề cập tới! ! "
Không nghĩ tới, con gái đối với ba chữ Hoắc Thu Đèn, có phản ứng lớn đến như vậy.
Nói cách khác, hai người không có hòa hảo.
Nếu không có hòa hảo, vậy như thế nào lại vui vẻ đến như vậy?
Chẳng lẽ còn có chuyện khác phát sinh?
Nhưng giờ này khắc này, mẹ Yến không dám hỏi ra tới, một câu cũng không dám nhiều lời, sợ con gái cảm xúc phập phồng biến hóa càng lúc càng lớn! !
Yến Thanh Mộng có chút buồn bực nhìn mẹ mình một cái, lại nhìn sang cha mình từ đầu tới đuôi đều không hé răng, thì càng tức giận.
Nếu là bọn họ có thể giống như Hoắc gia có tiền có quyền, hiện tại mình còn sẽ bởi vì Hoắc Thu Đèn mà không vui sao?
Căn bản là sẽ không! !
Cô ta thật mạnh thở dài, xoay người trở về phòng mình.
Hiện tại việc duy nhất có thể khiến mình vui vẻ, đại khái chính là Hoắc Kình cùng với vị em gái tốt kia, sẽ sinh ra các loại không vui.
Hai người tốt nhất nên nháo đến mức tách ra, mình sẽ đi ăn mừng một bữa.
Nghĩ như vậy, cô ta cảm thấy hoàn mỹ nhắm hai mắt lại.
Trong mộng.
Hoắc Hình và Trà Trà chia tay, Trà Trà rất thương tâm đắc biệt thương tâm, còn cô ta, đem người đạp xuống dưới chân! !
Ân.
Có một số việc, quả nhiên vẫn là nằm mơ tương đối nhanh.
Đặc biệt là, mơ mộng hão huyền.
Rất là thích hợp! !
Hôm sau.
Hoắc Kình dậy thật sớm, một mình ở trong phòng, thay đổi một bộ rồi lại một bộ quần áo.
Tính toán dùng mỹ nam kế đối với Trà Trà.
Lại nói tiếp, hắn rất là thương tâm.
Tuy rằng đêm qua, hắn đem sự tình nói rất rõ ràng, nhưng là, bảo bối nhà hắn một chân đem hắn đá ra ngoài cửa.
Khi nào nhìn ảnh chụp, đem ảnh chụp vẻ ra một bức họa, mới cho hắn vào cửa.
Lại còn có muốn phải vẻ linh động một chút! !
Không thể vẽ thành tiểu cô nương ngốc nghếch.
Hoắc Kình, "! ! " Tâm tình phức tạp.
Tự mình đào hố cho mình.
Sớm biết rằng như vậy, liền không nên trêu chọc em ấy, mỗi lần trêu chọc em ấy, đều là tự mình nhảy vào hố! !
Đổi đi đổi lại, cuối cùng mặc một bộ quần áo bình thường.
Hắn mấy năm nay rất ít mặc mấy bộ quần áo giản dị này.
Bất quá, bộ quần áo này vừa vặn lại đồ đôi với bảo bối!
Lại đặc biệt có tinh thần!
Sự thật chứng minh.
Hoắc Kình chọn quần áo ánh mắt còn tính là rất tốt.
Lúc Trà Trà xuống lầu, quả nhiên nhìn hắn nhiều thêm một cái.
Tuy rằng chưa nói cái gì, nhưng là, ánh mắt sáng ngời.
Sau khi ăn xong bữa sáng, hai người giống như thường ngày lui tới, đi đến trường học, ngày hôm qua, việc ở công ty đã không có sai biệt lắm đều xử lý xong rồi.
Dư lại một chút việc nhỏ, để trợ lý đi một chuyến liền có thể giải quyết.
Hơn nữa, hôm nay nhiệm vụ của hắn không chỉ có bồi học.
Hắn còn muốn cho những người đó biết, hắn cùng bảo bối nhà mình không có khả năng tách ra, cũng sẽ không tách ra.
Hoắc Kình xuống xe, xoay người đi đến một bên khác, giúp Trà Trà mở cửa xe, thân sĩ phong độ mười phần, vừa cẩn thận lại vừa ôn nhu.
Trong mắt đuôi lông mày đều là ý cười.
Trà Trà cười tươi cùng hắn đi cùng một chỗ, "Hoắc Kình? Anh có cảm thấy, bộ dáng hiện tại của chúng ta nêu đi đến trường học, có thể hay không có người nói, chúng ta là cố ý khoe ân ái, trên thực tế, là đã chia tay?"
Hoắc Kình ôm lấy eo của cô, bất đắc dĩ nói, "Như thế nào sẽ có loại suy nghĩ này?"
Hắn sao có thể buông tiểu bảo bối của mình?
Thật vất vả mới bắt về được.
Mạng của hắn a!
Hai người vào phòng học, giống như thường ngày lui tới.
Hoàn toàn nhìn không ra có cái dấu hiệu bất hòa gì.
Mọi người, "???" Chẳng lẽ ngày hôm qua Yến Thanh Mộng nói đều là giả?
Hai người này nhìn thế nào, cũng không giống như là đã cãi nhau qua.
Rõ ràng thập phần ân ái.
Có người lặng lẽ chụp một tấm ảnh bóng dáng của hại người bọn họ.
Ngầm ở trên diễn đàn truyền đi, còn kèm thêm một câu: Hai vị này rõ ràng, vẫn luôn ân ái trước sau như một.
Thực mau, bóng dáng của bọn họ bị người khác dạo qua một vòng.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...