Hoắc Kình cả người đều rất buồn bực.
Dư lại một nửa lửa giận, không biết làm như thế nào cho phải.
Tiểu cô nương quá mềm quá ngoan, hắn hoàn toàn phát không ra.
Chính mình lại nuốt không xuống lửa giận.
Tức giận! !
Hắn cảm thấy hắn sắp nghẹn đến nội thương.
Cố tình, tiểu cô nương mở to đôi mắt ướŧ áŧ bám riết không tha lại truy vấn một câu.
"Aizzzz, tôi đột nhiên phát hiện, anh cùng Hoắc Thu Đèn đều là họ Hoắc, họ Hoắc rất thường thấy sao?"
Hoắc Kình, "! ! Không thường thấy.
"
Hắn quay đầu đi, không muốn phản ứng cô.
Chẳng lẽ biểu hiện của hắn còn chưa đủ rõ ràng sao?
Cô đều đã nhắc tới bạn trai cũ Hoắc Thu Đèn, vì cái gì không thể giải thích một chút cái cái gọi là bạn trai cũ này???
Hoắc Kình càng nghĩ càng cảm thấy đau ngực.
Hắn nhịn nửa ngày, rốt cuộc cũng nhịn không được.
Đặc biệt là khi nhìn thấy tiểu cô nương đem tay nhỏ vói vào túi, lại muốn tìm đồ ăn vặt.
Hắn tức giận đến mức đem tay cô bắt lại, đem người kéo vào trong lòng ngực, "Em không cảm thấy ngươi hẳn là nên cùng tôi nói một chút quan hệ của em và Hoắc Thu Đèn sao? Bạn trai cũ của em!"
Mấy chữ cuối cùng, hắn nghiến răng nhấn mạnh.
Trà Trà nhìn vào đôi mắt mang theo tức giận của hắn, sửng sốt nửa phút.
Cô giống như là ý thức được cái gì đó, dùng ánh mắt cổ quái hỏi hắn.
"Anh bắt đầu từ buổi sáng, cảm xúc liền trở nên không thể hiểu được, là bởi vì Hoắc Thu Đèn là bạn trai cũ của tôi?"
Hoắc Kình trong khoảng thời gian ngắn có chút vô lực, "Em rốt cuộc đã nhìn ra? Tôi biểu hiện như vậy chẳng lẽ còn không đủ rõ ràng sao? Ngốc tử! ! "
Trà Trà, "! ! "
Tiểu cô nương thực vô ngữ.
Đặc biệt đặc biệt vô ngữ.
Cô thở dài, vì về phát triển sau này, lời cô nói thấm thía giơ tay sờ đầu Hoắc Kình.
"Một chút việc nhỏ như vậy, anh hẳn là nói sớm một chút a, không cần luôn đánh đố, giống như anh nói, tôi khả năng có chút ngốc! ! Tôi phản ứng chậm, cho nên chuyện này đó lung tung rối loạn, anh nếu là muốn biết đáp án cứ việc nói thẳng, không muốn biết đáp án vậy nghẹn lại đừng nói chuyện.
Tôi thực không thích đoán tới đoán đi, như vậy quá mệt mỏi.
Chúng ta thẳng thắn thành khẩn một chút, có được không?
Rõ ràng chỉ là một vấn đề rất đơn giản, không cần thiết nháo tới phức tạp như vậy! ! "
Hoắc Kình sửng sốt trong chốc lát, bị cô thẳng thắn nói như vậy khiến hắn rất kinh ngạc.
Nhưng thật ra không nghĩ tới, tiểu cô nương nhà hắn so với hắn càng thông thấu hơn.
Hắn rũ mắt, thần sắc phức tạp.
"Được, tôi đây nói thẳng, tôi muốn biết! ! Em đối với Hoắc Thu Đèn là có cảm giác gì?"
Trà Trà chớp chớp mắt, "! ! Không có cảm giác, không thân.
"
Nói xong lời này, khả năng cảm thấy không quá thỏa đáng, lại bổ sung vài câu.
"Tôi nói đều là sự thật, không có cảm giác chính là không có cảm giác! ! Anh nếu hỏi tôi, hắn vì cái gì lại trở thành bạn trai cũ của ta! !
Tôi cũng không biết vì cái gì, khả năng tôi lúc ấy tương đối ngốc, không có phản ứng lại, mơ mơ hồ đồ liền đáp ứng rồi đi.
"
Nếu là cô nhớ không lầm.
Nguyên chủ lúc ấy giống như xác thật mơ mơ hồ đồ mà đáp ứng rồi.
Tiểu cô nương vừa ngốc phản ứng lại đặc biệt chậm, người ta nói mấy câu đã bị lừa! !
Bất quá còn tốt, Hoắc Thu Đèn liền tay nhỏ của nguyên chủ cũng chưa có đụng tới, liền nhảy ra tới một Yến Thanh Mộng.
Nếu như vậy, thời điểm Yến Thanh Mộng nhảy ra tới còn rất là đúng lúc?
Tiểu cô nương đôi mắt ướŧ áŧ sạch sẽ mà lại thuần túy.
Thật lâu sau.
Hoắc Kình thật sâu thở dài.
Đem người gắt gao ôm vào trong lòng ngực, có chút lo được lo mất, "Yên tâm, về sau tôi sẽ không như vậy.
"
Hắn biết, lúc cảm xúc của hắn không chịu khống chế, cả người đều không thể hiểu được, nhưng là, hắn thật sự khống chế không được.
Tựa như, có đôi khi lý trí sẽ nói cho hắn biết, tất cả chuyện trước kia đều là quá khứ, chỉ là mười ngày nam nữ bằng hữu mà thôi.
Nhưng! !
Chỉ cần tưởng tượng đến, cô trước khi gặp hắn, đã có một người bạn trai cũ mười ngày, hắn liền đặc biệt ghen ghét.
Ghen ghét đến mức muốn nổi điên! !.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...