Ninh Tương đã sớm tính kỹ đường lui.
Mặc kệ Ninh Trà có bị phát hiện hay không.
Đều sẽ không hề liên quan đến phủ Thừa tướng của ông ta, phủ Thừa tướng sẽ phủi sạch hết thảy, thanh thanh bạch bạch.
Ngay cả lấy cớ cũng rất hoàn mỹ.
Hết thảy đều là một mình Ninh Trà làm.
Ninh Trà cùng với mẫu thân, sớm đã rời khỏi phủ Thừa tướng, người của phủ tướng phủ bọn họ, hoàn toàn không biết hai người Ninh Trà đã đi đâu! !
Đem Ninh Trà đưa vào hoàng cung làm thư đồng của Thái Tử, có thể không bị Tam hoàng tử tìm được nhanh như vậy.
Lại có thể thuận lợi truyền lại một chút tin tức.
Đương nhiên, nếu là bị Thái Tử phát hiện, trực tiếp xử tử, vậy cũng coi như là giải quyết một phiền toái.
Tóm lại, mặc kệ đường nào.
Từ lúc bắt đầu chính là đường tử.
Ninh Tương trước nay cũng không tính toán lưu lại đường sống cho Trà Trà.
Trà Trà xem xong cốt truyện, yên lặng thở dài.
Thật thảm.
Từ lúc bắt đầu chỉ có một đường chết, mặc kệ đi như thế nào, đều không có đường ra.
Thất Thất, 【 Trà Trà, cô có hai nhiệm vụ, một là trở thành thư đồng của Thái Tử, ở bên cạnh Thái Tử chiếm được một vị trí nhỏ, hai là khiến cho người của phủ Thừa tướng đã làm tổn thương Ninh Trà và mẫu thân nàng, phải trả giá đại giới.
】
Trà Trà chớp chớp mắt, "Ở bên cạnh Thái Tử chiếm được một vị trí nhỏ?"
Thất Thất suy nghĩ một chút, giải thích nói, 【 Đúng vậy, mọi người đều biết, thư đồng của Thái Tử chính là thời điểm Thái Tử phải bồi ở bên cạnh, nếu như thừa cơ hội này, có thể cùng Thái Tử nói mấy câu, tương lai tất nhiên tiền đồ sáng lạng, đây cũng là lý do của không ít đại thần, đều muốn đem hài tử nhà mình hướng nơi này đưa đến.
】
Ai không muốn trong sau này sẽ lộ cái mặt ở trước mặt hoàng đế đâu?
"Như vậy a, ta đã hiểu!"
Trà Trà tràn đầy tự tin từ trong một góc đi ra.
Lúc này, những vị nam tử ở đây vì tranh đoạt ở gian phòng mà nháo lên.
"Cha ta là Lễ Bộ thị lang! Ta phải ở phòng tốt nhất!"
"Lễ Bộ thị lang thì tính là cái gì? Cha ta! ! "
"! ! "
Blah blah! !
Một đống người ở trắng trợn táo bạo mang cha mình ra thi đấu.
Trà Trà, "! ! ! ! " Bọn họ thật ồn a!
【 đúng vậy, thực ồn! 】
【 đúng rồi, Trà Trà, địa vị của Ninh Tương so với phụ thân của mấy người này đều cao hơn! 】
Trà Trà hai mắt bỗng chốc sáng lên, "!!! Thất Thất, ngươi thật là đứa bé lanh lợi!"
Thất Thất rất là mộng bức, 【??? 】 cái gì?
Nó nói cái gì sao?
Ngay khi một đống người nháo lớn, Trà Trà đột nhiên đứng ra, hướng về phía những người đó hô to.
"Các ngươi đều không cần nháo nữa, ta là nhi tử của thừa tướng đại nhân, cho nên phòng tốt nhất là của ta! Của ta! Hiểu không?"
Trà Trà kiêu ngạo nâng lên cằm, đem thịnh khí lăng nhân bốn chữ biểu hiện phá lệ hoàn mỹ.
Mọi người đang ồn ào, ngay lập tức yên tĩnh.
Những người này hai mặt nhìn nhau.
Ninh thừa tướng từ khi nào có nhi tử?
Bọn họ nhìn nam tử trước mặt từ trêи xuống dưới, môi hồng răng trắng, yếu đuối mong manh! ! Phảng phất gió thổi qua liền bay đi.
Bất quá, này cả người khí thế thật ra còn tính là không tồi.
Trà Trà thấy những người này không nói, cô hừ lạnh, hai tay ôm ngực đứng đó.
"Về sau đều cho ta an tĩnh một chút, không được ồn ào như vậy, còn thể thống gì?
Tốt xấu gì phụ thân của các người đều là đại thần trong triều, các ngươi như vậy, có phải ném mặt mũi của phụ thân các người đi?"
Thất Thất, 【! ! Trà Trà nhà tôi giỏi quá! 】
Trà Trà ném xuống nói mấy câu, xoay người rời đi.
Bóng dáng lạnh nhạt, toàn thân tản ra khí thế, đừng tới chọc ta.
Dưới sự trợ giúp Thất Thất, Trà Trà liếc mắt một cái liền nhìn thấy gian phòng tốt nhất kia!
Ừ, chính là nó!
Đi vào, ở đó đi!
Mở cửa rồi sau đó đóng cửa lại, động tác giống như mây trôi nước chảy.
Mấy người đứng trong viện hai mặt nhìn nhau mọi người, đột nhiên chán nản.
Tranh giành lâu như vậy.
Phòng tốt nhất không có?
Rơi xuống tay người khác?
Ai.
Mấy phòng còn dư lại liền tùy tiện đi! !.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...