Đế Hàn Sơ sắc mặt lại thay đổi.
Vẻ ôm nhu dịu dàng trên khuôn mặt không thể duy trì được nữa.
"........." Hắn ta còn có thể nói gì nữa?
Tất cả những lời cô nói ra, lúc này lòng anh vô cùng rối rắm.
Thậm chí cảm thấy không có đường lui.
Tình hình hiện tại hoàn toàn khác với những gì hắn mong đợi.
Tuy nhiên, Đế Hàn Sơ dù sao cũng không phải là người bình thường, một lúc sau, hắn đã điều chỉnh lại biểu cảm của mình và nhìn Trà Trà mỉm cười.
"Thật thất lễ, là bổn vương quá đường đột, suy xét không chu toàn, lời nói của Nhị tiểu thư, bổn vương sẽ ghi nhớ trong lòng."
Trà Trà, "........." Ngài có biết không?
Ngài da mặt thật sự rất dày!
Ta thật sự rất muốn đánh ngài!
Tiết phụ nhận thấy tâm trạng của nữ nhi cũng có biến hoá, liền nhìn bàn tay đang nắm chặt của cô, vội vàng bước lên hòa giải, kết thúc lần nói chuyện này.
Nói tức giận liền tức giận, nhìn tư thế này, vạn nhất đem Sơ Vương đánh một trận.......Việc này có thể sẽ rất khó giải quyết.
"Trà Trà, con về phòng trước đi."
Trà Trà rối rắm một lúc, chậm rãi nói: "Vâng."
Cô đột nhiên cảm thấy có chút đói bụng, muốn tìm gì đó để ăn.
Ai, tức giận cũng là một việc tốn sức.
Cô thở dài, quay người rời đi, dứt khoát và không chút lưu luyến.
Đế Hàn Sơ trầm ngâm nhìn thân ảnh đó.
Tiểu cô nương này thú vị hơn nhiều so với hắn tưởng......!
Nếu là thực sự nghênh đón người vào cửa, thì cũng không phải không thể.
Đặc biệt tính tình này thật hiếm thấy, tốt hơn nhiều so với những người chỉ biết im lặng nghe lời, sau lưng lại giở trò tâm cơ.
Trà Trà mang theo nha hoàn chạy thẳng đến phòng bếp.
Trà Trà, "Thất Thất, ngươi thật lợi hại! Còn có thể giúp ta chỉ đường!"
Thất Thất, [ Tất nhiên,Thất Thất tôi là một hệ thống những cái khác làm không được, chỉ đường cơ bản nhất, cùng với thăm dò địa hình, tôi đã đứng thứ hai, sẽ không ai dám đứng số một! ]
"Ừm!" Trà Trà gật đầu.
[Trà Trà, cô........Giống như đặc biệt ghét Đế Hàn Sơ.]
Chỉ cần một câu liền khiến hắn sắc mặt biến đổi.
Còn đem hắn tức tới không nói được lời nào, Trà Trà của nó thực sự quá lợi hại!
Nhưng sau khi bình tĩnh lại, nó phát hiện ra rằng Trà Trà vốn tính tình mềm mại, giờ trở thành Trà Trà tuỳ thời điểm có thể phồng má hung dữ.
Nhắc đến Đế Hàn Sơ, Trà Trà sắc mặt đen lại ngay lập tức.
"Thất Thất, ngươi có ngốc không? Đế Hàn Sơ là một người để đạt được mục đích của mình mà không từ thủ đoạn, tại sao ta phải đối xử tốt với hắn ta?
Hắn lừa dối nguyên chủ, còn thông đồng với tỷ tỷ của nguyên chủ, sau đó lợi dụng tỷ muội hai người để bắt ép Tiết tướng quân giúp hắn tạo phản, và cuối cùng bức đến Tiết tướng quân phải chết lấy cái chết để chứng minh ông trung thành của mình.............!
Ta không đâm hắn một đao, ta cảm thấy mình đã rất lương thiện rồi."
[ Ồ, Trà Trà, cô nói rất đúng.]
"Đúng rồi, Thất Thất, ở đây có kẹo không?"
[...........] Nghe thấy câu hỏi này, Thất Thất đột nhiên chết máy.
Trà Trà, "!!!"
Trong phòng bếp tất nhiên không có kẹo, nhưng là có chút điểm tâm ăn rất ngon.
Trà Trà, "........" Miễn cưỡng ăn nó trước.
.
đam mỹ hài
Dù sao điểm tâm cũng rất ngọt.
Bánh ngàn tầng, bánh phù dung, bánh hoa quế, bánh khúc mây..........!
Giống như tất cả đều ngon!
Thấy ký chủ nhà nó ném kẹo ra sau đầu, Thất Thất mới dám xuất hiện nói chuyện, đem phủ tướng quân và đại tiểu thư Tiết Ngô Nguyệt nói bao quát cho cô nghe.
Lại đem Đế Hàn Sơ nói lại một lần nữa.
Sau đó........Không có sau đó.
Trà Trà đem nó kéo đen.
Thất Thất, đột nhiên bị nhốt vào trong phòng tối, vẻ mặt mộng bức, [........]
Hóa ra Trà Trà có thể đem nó kéo đen, che chắn nó???
Đột nhiên ưu thương........!
Nó tại sao không khóc? Vẫn cố kìm nén để không khóc?
Quên đi, dù có khóc cũng không ai nghe thấy nên nó cũng không muốn khóc..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...