Trà Trà thấy Chu Kình Hoán nhìn mình chằm chằm mình, không vui nhíu mày.
" Chu ca ca, anh đừng nhìn em, anh phải tập trung vào cây kẹo mút, đừng để rơi."
Đừng như có như cô, vừa mở miệng.
Lạch cạch.
Kẹo rơi xuống.........!
Thật đau lòng.
Chu Kình Hoán tràn đầy kinh ngạc, chỉ vì một câu nói của cô đã phá hư sạch sẽ.
"......." Cho anh kẹo, nhưng kẹo vẫn là quan trọng?
Hiểu được như vậy, khiến Chu giáo bá vô cùng thất vọng.
Quả nhiên, hiện tại anh không nên có bất kỳ hy vọng nào vào cô.
Trà Trà thấy biểu hiện của anh ấy không đúng lắm nên nghĩ lại, nói với anh ấy một lần nữa, rồi buông ra, "Chu ca ca, nghiêm túc nha!"
Chu Kình Hoán gật đầu, "........" Được rồi, anh ấy sẽ nghiêm túc đem cây kẹo mút này nhai nát!
Trà Trà nhìn anh, rối rắm một lúc, sau đó xoay người tiếp tục đi về phía trước.
Vừa đi vừa cùng Thất Thất phun tào.
" Thất Thất, ta nghi ngờ rằng Chu ca ca đang gạt kẹo mút của ta, và ta đã có một số bằng chứng!"
[??? ]
[ Cái gì? ]
"Tôi đưa cho anh ấy một cây kẹo mút, sau đó anh ấy có vẻ không muốn ăn nó, vì vậy tôi phải lấy một cây kẹo khác cho anh ấy, vậy là tôi đã mất hai cây kẹo mút!"
Thất Thất, [............]
" Thất Thất, ta nghĩ anh ấy chính là lừa gạt kẹo mút của ta!"
Chu giáo bá lừa gạt kẹo mút, đi tới bên cạnh tiểu khả ái đang buồn bực cắn kẹo mút.
Thất Thất, [ tôi cảm thấy......Trà Trà những gì cô nó có lý! Cho nên, về sau, hãy bảo vệ thật tốt kẹo của cô!]
" Được rồi!" Trà Trà gật đầu thật mạnh.
Đồ ăn ngon của cô ấy chỉ có thể là của cô ấy, còn kẹo của cô ấy cũng chỉ có thể là của cô ấy!
Thất Thất bí mật gạt đi những giọt nước mắt, ngao ngao, nó thật sự đau lòng cho sói đuôi to Chu giáo bá.
Thật quá thảm!
Sau khi Ninh Phong bị sự việc lần này.
Trà Trà đã trở nên nổi tiếng, đây quả thật là nhất chiến thành danh.
Truyền thuyết về Trà ca đã lan truyền trên con phố đó với tốc độ cực nhanh.
Trà ca là ai?
Ah?
Nghe nói, đó là tiểu đệ mới thu nhận của Chu giáo bá, đánh nhau còn tàn nhẫn hơn cả Chu ca!
Ngay cả Ninh Phong, người lúc trước đã thất sủng, cũng sẵn sàng đi theo Trà ca.
Một truyền thuyết như vậy, cùng với một số từ vựng cố ý phóng đại, đã truyền lại, trong mắt những người chưa bao giờ nhìn thấy Bạch Trà.
Bộ dáng Trà ca trong lòng những người đó là thế này:
Lớn lên cao hơn Chu ca, cánh tay còn thô hơn Chu ca, và chân cũng dài hơn Chu ca.
Một cú đá có thể đá một người nôn ra máu.
Một cái tát có thể tát một người ngã xuống đất.
Anh ấy là một người đàn ông mạnh mẽ!
Khi bộ người này lọt vào tai Ninh Phong.
Ninh Phong, "..........Hahahahaha!"
Thật sự không nhịn được mà cười như điên.
Trà ca là một người đàn ông mạnh mẽ, có lẽ là câu nói đùa hay nhất mà anh từng nghe trong đời.
Nhưng hãy suy nghĩ một chút.
Lan truyền như thế này cũng là bình thường.
Hai nhóm côn đồ đã được dạy một cách thảm hại đến mức chúng sẽ không còn mặt mũi nào ở lại con phố đó.
Thuận tiện, còn phải kiếm cớ để tìm một chỗ ở.
Hừ, đã đắc tội đến Trà ca cho nên hỗn không nổi nữa.
Nhưng, Trà ca là một cô gái nhỏ xinh xắn, tinh tế và đáng thương, và những người đó sẽ không nói điều này nếu bọn họ gặp qua cô.
Giới tính này nghiễm nhiên trở thành một bí ẩn.
Trà ca Trà ca, gọi như vậy không phải nam nhân sao?
Phải nói một lúc nào đó, chỉ số IQ của Ninh Phong vẫn có thể online trong một thời gian, giống như bây giờ, suy đoán của anh ta là hoàn toàn chính xác.
Khi anh ấy nói lại vấn đề này với Trà ca và Chu ca.
Chu ca phản ứng khá thập phần bình tĩnh.
Thay vào đó là Trà ca của anh, với vẻ mặt vui mừng!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...