Nữ Cảnh Sát Xinh Đẹp! Anh Là Gì Của Em

Chương 16:
Phòng 302
Một cô gái với mái tóc đỏ dài che gần hết khuôn mặt trong bộ đồ giúp việc, đôi mắt khẽ động đậy rồi từ từ mở ra. Căn phòng được bao phủ một màu trắng buốt,lạ!Rất lạ!Đây là đâu............…..?
- Đây là đâu?
- Phòng tôi
- Sao ở đây?
Khánh Bảo ngớ người ra,hơi khó hiểu một chút liền lấy lại vẻ lạnh lùng của mình
-Thất ngất ở vườn hoa
Nguyệt Băng đứng dậy và bước ra cửa,tay định mở nhưng đôi chân chợt khựng lại,đôi môi lí nhí nói…
-Cảm….ơn…..........!!
……………………………………………………....
Phòng số 1- khu 1
- Nguyệt Băng! mấy hôm nay em ở đâu thế-NGọc Mai thấy Băng liền hỏi

-Xin…lỗi-Băng lí nhí trả lời
-Ừ, em bưng khay đồ ăn vào cho cậu chủ nha
-Vâng!
Đôi mắt màu xanh vô hồn ở phía trước, đôi chân bước đi chậm rãi có vẻ mệt mỏi, trên tay bưng khay đồ ăn bước vào phòng….....301....….
Cánh cửa mở ra,đặt khay đồ ăn ngay cạnh bàn,khẽ thấy nhói nhói ở tim. Nguyệt BĂng cảm thấy rất khó hiểu,cô làm việc ít,mấy ngày nay chả làm gì cả mà tại sao lại mệt chứ?Tay chân rã rời…....Và…....chỉ muốn ngất xỉu...…..Khẽ bước lại phía Khánh Nam nhưng rồi quay lại định đi ra nhưng không…....…..
LẠi như lần trước
Trái đất xoay nhanh hơn
Kim đồng hồ quay nhanh hơn
Xung quanh vòng vòng
Chỉ thấy mờ ảo…mờ ảo…..
Rồi thân hình nhỏ nhắn của người con gái ấy chợt ngã xuống!!!
Nhưng…..lần này….......
Không phải là sàn nhà lạnh
Mà là:
BĂng ngã ngay trên người của KHánh Nam
Nhưng Ngay trong lúc cậu đang ngủ……
Đôi mắt khẽ quay lại, đôi mắt xanh lá cây lạnh lùng vô hồn,khuôn mặt đáng sợ,hai tay bóp lại kêu răn rắc…..NHưng muốn ăn thịt Băng…..Nhưng không…bàn tay cậu dãn ra đôi lông mày nhíu lại,khó hiểu.LÀ cô ấy!Tóc màu đỏ!....Và khuôn mặt của Thiên Thần xinh đẹp ấy đang hiện ra trước mắt cậu.
“Con sẽ…mất người con gái ấy mãi mãi”....
…………………………………………………
Đôi chân người con gái đi lang thang trong dãy hành lang, trước mắt là một khu vườn đầy màu sắc.v à đôi chân thong thả bước vào như là vườn hoa của mình. Khẽ nhìn thấy một người con trai, mái tóc xanh rêu, tai đeo phone đỏ,và…......đang ngủ. Nhưng BĂng không quan tâm, vẫn đi vào thong thả, tự nhiên
Đôi mắt xanh nước biển khẽ ngước nhìn lên bầu trời,nơi có hàng ngàn ngôi sao lấp lánh đang ở đó. Đôi môi chợt nở nụ cười khi thấy mẹ chợt hiện ra nhưng vụt tắt như chưa từng có.Hai cánh tay dang rộng, mái tóc phấp phới đùa vui với gió. NHưng nụ cười ấy bỗng vụt tắt khi…..Có một con vật….to và dài….đang trườn tới phía BĂng…..Đó là con rắn Hổ Mang….....màu đỏ............ trông thật dữ tợn...............
Khuôn mặt Băng biến sắt lộ rõ vẻ sợ hãi, cả người run lên, mồ hôi ước đầm…….


+Thời gian như ngừng trôi
+Trái đất ngừng chuyển động
+Tất cả….đều dừng lại
Khi……có một vòng tay nhỏ bé,yếu ớt và sợ hãi đang ôm lấy cậu
+Và trái tim Khánh Nam đập lệch một nhịp
Nhưng….
Cậu không biết
Đôi mắt người con trai ấy từ từ quay lại,đôi bàn tay nhỏ bé của BĂng càng víu lấy áo cậu chặt hơn….
Đúng! Là lúc trước BĂng không sợ những con vật đó thậm chí còn nuôi cả chúng…nhưng giờ thì không….từ khi thứ thuốc giết người ấy vào cơ thể…thì Băng không như trước nữa….
Trước mặt Khánh Nam là khuôn mặt của một người con gái mang vẻ đẹp của Thiên Thần,trên khuôn mặt Thiên Thần ấy có những giọt nước mắt…từ từ….rớt xuống….rớt xuống……đôi môi người con gái ấy khẽ mấp máy…
-Cứu….cứu tôi…sợ…sợ lắm…Khánh…Nam!!
Đôi mắt cậu từ từ ngước lên,một con vật khủng khiếp đang trườn tới….tới phía hai người…..đang ngồi đó….cậu khẽ nhíu mày…...........
…………………………………………………………….
-Nỗi cô đơn....

.....Chiếm lấy tâm hồn....
-Nỗi băng giá...
.....Chiếm lạnh cả trái tim....
NHưng bây giờ đã có người thay đổi!!!
---Một cô gái với mái tóc đỏ dài----
-Em là ai và Từ đâu đến?
+LÀ thiên thần..........
HAy..............
+ Ác quỷ địa ngục....???
-------------------------------------------------------------------------------------------
Do máy tính mình bị hư nên đăng trễ một ngày xin lỗi mọi người nha! vẫn như lịch cũ mỗi ngày một chap nha mọi người, ủng hộ và giới thiệu cho bạn bè cùng đọc nha :))


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận