Nam cặn bã không có tiết tháo này không nói sớm, đỡ hại đầu nàng một cái biến thành hai cái, tiến thối không được tắm chung một chỗ với hắn.
Bất quá nói đi phải nói lại, đã không có phòng tắm chung, vậy nếu mình mãnh liệt yêu cầu tắm uyên ương với nam cặn bã họ Tiêu, không phải nam cặn bã họ Tiêu cũng sẽ bị mình đùa giỡn rồi sao?
"Vương gia, bỗng nhiên Cẩu Đản muốn tắm chung với ngài, người có thể chấp nhận một chút, cùng tắm chung với Cẩu Đản không?"
"Tắm chung với ngươi? Không muốn, ta thích sạch sẽ, làm sao có thể tắm chung với ngươi!" Tiêu Dung Diệpkhông chút suy nghĩ liền mở miệng từ chối, hắn cũng không muốn thanh danh một đời của mình thua ở trong tay tiểu cặn bã này. Huống chi trước đó vì nàng, hai người còn bị nói thành.... thậm chí không chỉ một người nói định hướng tình dục của hắn không bình thường, hắn làm sao có thể ngu xuẩn để gậy ông đập lưng ông! Cho nên, cho dù chết, hắn cũng không thể tắm chung với nàng.
"Ôi chao, ta nói vương gia, ngài đây là cậy mạnh cái gì?" Nói xong, Lệ Ảnh Yên liền tiến lên, thân mật kéo khuỷu tay của Tiêu Dung Diệp, vui vẻ cười khanh khách, mặt cũng sắp chảy ra nước rồi.
"Ta nói ngươi đủ rồi đấy, da gà của ta đều rớt xuống đất hết rồi!" Vừa nói, Tiêu Dung Diệp vừa tức giận đẩy cánh tay Lệ Ảnh Yên từ trong khuỷu tay ra.
"Đừng mà, vương gia, chúng ta cùng nhau tắm thôi!" Lệ Ảnh Yên dùng tiếng nói nũng nịu cầu xin, chu môi làm nũng.
"Nhanh cút đi, ghê tởm chết ta rồi !" Tiêu Dung Diệp thấy Lệ Ảnh Yên không giống như lúc nãy, nói thật, hắn đúng là không phản ứng kịp.
"Vương gia, ngài làm sao có thể chán ghét Cẩu Đản chứ? Đến, Cẩu Đản cởi áo cho người!" Nói xong, Lệ Ảnh Yên vươn tay nhỏ bé sờ soạng bên hông của Tiêu Dung Diệp.
"Được rồi, ngươi đủ rồi đó, đồ siêu lừa đảo!" Tiêu Dung Diệp tức giận nói, theo bản năng tránh thoát tay nhỏ bé không an phận của Lệ Ảnh Yên.
Nhưng Lệ Ảnh Yên cũng không phải người dễ chọc, bắt lấy đai lưng bên hông của Tiêu Dung Diệp không chịu buông tay ra.
"Hất tay bẩn thỉu của ngươi ra, dế nhũi!"
"Không chịu, không chịu, Cẩu Đản nên cởi áo giúp ngài!"
Một người giãy dụa, một người nóng lòng muốn đẩy ra, hai người cứ như vậy không lớn không nhỏ, không trên không dưới, không tôn không ti đùa giỡn.
Thấy Lệ Ảnh Yên không chịu dừng tay đang sờ loạn, Tiêu Dung Diệp càng giãy dụa hơn.
Bỗng nhiên không cẩn thận - -
"Ưm." Tiêu Dung Diệp theo bản năng ngâm lên một tiếng, một nữ cặn bã nào đấy lại có thể không biết sống chết nắm lấy gốc rễ của nam cặn bã.
"Cái này có chút cứng rắn!" Lệ Ảnh Yên sờ lung tung một chút, cũng không biết bản thân mò trúng chỗ nào.
Thẳng đến khi nghe được tiếng ngâm rên của Tiêu Dung Diệp, nàng mới nhìn lại, xem thử rốt cuộc bản thân đã nắm cái gì!
Mà khi Lệ Ảnh Yên dọc theo đáy đũng quần của mỗ nam thấy được....Á, là chỗ dưa chuột! Nàng lại có thể... nắm cái kia của nam cặn bã...
Lệ Ảnh Yên nhanh chóng thu tay, ngước mắt, mất tự nhiên cười gượng hai tiếng.
"Cái kia... Thật có lỗi, nhưng mà vương gia, bảo bối của ngài đủ lớn!"
Lệ Ảnh Yên vừa nói ra khỏi miệng, nam cặn bã lập tức đen mặt.
Người nào đó thật sự chết chắc rồi! Làm loại chuyện cặn bã không có tiết tháo này, có thể cười nhưng không thể nói, đã vậy còn có thể nói châm chọc "Bảo bối của ngươi đủ lớn!" Lời nói không có tiết tháo như vậy, trời biết, cơ thể Tiêu Dung Diệp hắn bị một tiểu cặn bã không biết sống chết nào đấy vừa chạm vào như vậy, lại có thể nổi lên phản ứng, thậm chí phân thân này có chút không chịu khống chế mà biến lớn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...