Nữ Biên Kịch Vô Tình Gia Nhập Group Chat Tiên Môn


Cái này...

Phản ứng của mọi người...!có vẻ hơi quá...!Đây là ý bảo tôi phải nhập vai trước nếu không thì không được nói chuyện sao?!

Chẳng phải việc nhập vai này cần phải khảo sát một thời gian mới có thể nhậm chức à? Người mới phải có thời gian chuyển giao chứ? Hơn nữa tôi còn muốn thử thách nhân vật đã có người nhập vai rồi!

Dịch Trần cảm thấy hơi bối rối, nhất thời muốn thoát khỏi nhóm chat, nhưng chuột của cô vừa mới di chuyển đến dấu x màu đỏ, trên màn hình lại hiện ra một hộp thoại.

[Quản lý] Thiếu Ngôn: Đến đây tức là có duyên.

Tại hạ nhất định sẽ nói hết những gì mình biết, đạo hữu cứ hỏi.

Dịch Trần: "..."

A a a thật bình tĩnh, thật ôn nhu! Câu trả lời chết tiệt này lại cực hợp với nhân vật!

Dịch Trần có chút không cam lòng.

Cô vốn chỉ muốn tìm một cái cớ để giao lưu với người mang danh "Thiếu Ngôn" này, muốn chứng tỏ mình có khả năng nhập vai "Thiếu Ngôn" hơn người đó.

Nhưng lúc này thấy đối phương trả lời hợp với nhân vật như vậy, cô nhất thời hơi muốn thu lại ý định ban đầu.


Hay là thử xem sao? Biết đâu đối phương cũng là fan cứng của "Thiếu Ngôn" như mình?

Với tâm lý như vậy, Dịch Trần cũng không dám qua loa đại khái.

Nếu câu hỏi đưa ra không đủ trình độ thì coi như mình đã từ bỏ quyền tranh giành.

Nhưng nếu hỏi quá khó thì lại lạc đề.

Phải hỏi một câu liên quan đến nguyên tác.

Dịch Trần không suy nghĩ quá lâu.

Cô nhanh tay gõ lên khung trò chuyện một câu hỏi đã làm mình băn khoăn rất lâu trong khoảng thời gian này.

[Vô Danh] Nhất Y Đái Thủy: Xin hỏi đạo chủ, ngài từng nói trăm binh cũng như chúng sinh trong thế gian, thế giới phù hoa, chúng sinh muôn mặt.

Vậy chúng sinh là gì?

Dịch Trần hỏi xong thì im lặng, tin nhắn trên màn hình cũng ngừng lại, toàn bộ khung trò chuyện như đông cứng ở khoảnh khắc cô đặt câu hỏi.


Cái tên "Nhất Y Đái Thủy" đứng sau "Thiếu Ngôn", Dịch Trần nhìn cái tên ngắn gọn đó, không hiểu sao lại căng thẳng.

Nếu là tiên nhân Thiếu Ngôn thì sẽ trả lời như thế nào nhỉ?

Chúng sinh là gì? Thiện ác là gì? Chính tà là gì?

Tiên phàm là gì? Yêu hận là gì? Sinh tử là gì?

Cuối cùng——

Phàm nhân tu tiên, rốt cuộc là tu pháp thuật đấu tranh hay là tu đạo ngộ tâm?

——Những câu hỏi này đã làm Dịch Trần băn khoăn rất lâu.

Giọng nói thanh đạm pha chút mệt mỏi vang lên, rõ ràng không lớn nhưng lại như lời thì thầm văng vẳng bên tai, rõ ràng đến mức gần như có thể cảm nhận được sự khàn đặc và tiếng thở dài trải qua bao thăng trầm.

Trên Thương Sơn Vấn Đỉnh, nơi được coi là gần bầu trời nhất ở Cửu Châu đại lục, xung quanh ngọn núi xanh ngắt là mây khói lượn lờ, mờ ảo như chốn bồng lai tiên cảnh.

Giọng nói dịu dàng của nữ tử tan biến trong làn mây khói, chỉ còn lại nỗi buồn và sự tiếc nuối vô cớ.

——Đây là một giọng nói có câu chuyện.

Trên Luận Đạo Đài, mây tiên lượn lờ, ngọn núi xanh phủ tuyết có hồng mai làm bạn, cảnh đẹp như tranh vẽ, những ngọn núi xa xa và cây cổ thụ phủ băng như được chạm khắc bằng ngọc khiến nơi đây trở nên vắng vẻ.

Trên Luận Đạo Đài, trước mặt mỗi tiên nhân đều bày một chiếc bàn gỗ thơm, hai đầu bàn gỗ dựa vào nhau, vị trí còn thiếu một, tạo thành hình bát quái thái cực.

Trên mỗi chiếc bàn gỗ thơm đều bày một quả cầu hương bằng bạc tinh xảo, vài đĩa bánh ngọt thanh đạm, còn lại là một tách trà xanh trong veo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận