Nữ Biên Kịch Vô Tình Gia Nhập Group Chat Tiên Môn


Dịch Trần còn chưa kịp làm dịu bầu không khí, Thanh Hoài đã nghiêm mặt chỉ vào Ám Sóc, khí thế như chém đinh chặt sắt: "Tảng băng.

"

Ám Sóc: "! "

Sau đó ngón tay chuyển sang chỉ vào Tố Vấn luôn mỉm cười: "Hổ mặt cười.

"

Tố Vấn mỉm cười: "Ồ, ồ, nghe cũng đúng! "

Chưa đợi Tố Vấn nói gì, Thanh Hoài lại chỉ vào Nguyên Cơ đang cúi đầu uống trà, nghiêm trang nói: "Lựu đạn nổ.

"

Nguyên Cơ nổi gân xanh.


Cuối cùng, Thanh Hoài chỉ tay về phía Thiếu Ngôn đang ngồi ở vị trí chủ tọa, hạ quyết tâm nói: "Bình hũ nút.

"


Thiếu Ngôn ngẩng đầu lên, không nói gì "! "

Sau khi làm đen một vòng người xung quanh, Thanh Hoài chậm rãi thu tay lại, chỉ lên bầu trời, không chút do dự bán đứng Dịch Trần:

"Tiểu Nhất nói!"

Dịch Trần: "! "

Vạn lần không ngờ mọi chuyện còn có thể phát triển như vậy, Dịch Trần ngây người trước bàn máy tính, đầu óc còn chưa kịp phản ứng, cơ thể đã tận chức đóng "Bốp" một tiếng vào máy tính xách tay.


Sau một lúc lâu, Dịch Trần phản ứng lại được chuyện gì vừa xảy ra, không nhịn được cúi người che mặt, cảm thấy mình không còn mặt mũi nào để gặp người khác nữa.


Thanh Hoài, còn có tên khác là Phù La tiên quân, nắm giữ đảo Phù La ở hải ngoại, vì đảo Phù La có diện tích rất lớn, lại cát cứ một phương nên có phong hiệu Thượng Quân.


Phù La tiên quân Thanh Hoài mặc dù là một trong Thất Tiên nhưng cũng bảo vệ một quốc gia, địa vị tương đương với hoàng đế ở nhân gian.


Hắn tu luyện tâm pháp Độ Từ Hàng, chân thủy là vật âm nhất trên thế gian.

Hắn là một minh quân có lòng vì giang sơn bách tính, nhiều lần cứu đảo Phù La khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng, biến một vùng đất hoang vu ở hải ngoại thành chốn bồng lai tiên cảnh như ngày nay.



Thanh Hoài được thần dân vô cùng yêu mến, tiên đảo Phù La cũng gần như trở thành quốc gia hoàn mỹ trong mơ của mọi người, nói là thiên hạ đại động cũng không quá đáng.


Ừm nhưng mà! Thanh Hoài là một thiếu niên tính cách thẳng thắn đến mức hoàn toàn không biết cách vòng vo! Hơn nữa đôi khi còn vô tình làm tổn thương người khác!

Thử hỏi một quốc quân mà tính tình thẳng như ruột ngựa thì làm sao trị vì đất nước? Dịch Trần cũng không biết!

Bởi vì vị tiên quân này căn bản là được thần dân và đại thần cưng chiều đến mức không muốn dùng não!

Nếu đổi thành một quốc gia khác, người có tính cách như Thanh Hoài chắc chắn sẽ bị hại chết trong cuộc tranh đấu trong cung, nhưng ở tiên đảo Phù La thì sao?

! Chỉ cần nắm đấm đủ cứng là đủ rồi.


Tạm thời không có gan tiếp tục lên mạng, Dịch Trần đành phải tập trung sự chú ý trở lại lời thoại trong kịch bản "Thất Khấu Tiên Môn", đối chiếu lại một lần nữa lời thoại đã được chỉnh sửa kỹ càng nhiều lần.


Sau khi xác nhận không có sai sót, Dịch Trần gửi kịch bản cho biên tập, nhìn thấy tin nhắn đã nhận bên phía biên tập, cô mới thở phào nhẹ nhõm.


Tĩnh cực tư động, ở nhà nhiều ngày như vậy cũng đến lúc ra ngoài đi dạo rồi.


Dịch Trần thay một chiếc váy liền thân màu trắng tinh dài đến đầu gối, khoác ngoài một chiếc áo khoác ngắn màu xanh nhạt thêu hoa quỳnh trắng hồng, búi lỏng mái tóc dài mềm mại.


Cô vốn đã xinh đẹp thanh tú, dung mạo như trà trắng, lúc không cười không giận thì sắc mặt nhàn nhạt như thể tự mang tiên khí, bẩm sinh đã có khí chất thanh lãnh xa cách, đây cũng là lý do khiến cô không có nhiều bạn bè trong mấy năm qua.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận