Nữ Biên Kịch Vô Tình Gia Nhập Group Chat Tiên Môn


Mặc dù quốc gia không ngừng tiếp thu văn hóa nước ngoài, tiếp thu tinh hoa công nghệ cao nhưng người Hoa Quốc vẫn luôn tự hào và trân trọng tổ quốc của mình, nhờ đó các kỹ nghệ như cầm kỳ thi họa thơ tửu trà mới được phát triển rực rỡ trong thời đại này.


Pha chế nước hoa là một sở thích nhỏ của Dịch Trần, cô không nghĩ sẽ mượn kỹ nghệ này để kiếm lợi nhuận lớn nên chỉ mở một cửa hàng nước hoa cổ phong ít người biết đến trên mạng.


Dịch Trần cũng không nghĩ rằng cửa hàng nhỏ ban đầu cô mở chỉ để giết thời gian, tìm việc gì đó để làm, sau khi đi vào hoạt động lại nhận được phản hồi khá tốt.


Vì nước hoa ít người biết đến, đi theo hướng đặt làm riêng, giá cả hợp lý lại không dễ dàng đụng hàng với các thương hiệu lớn, do đó cũng nhận được sự ủng hộ và yêu thích của không ít học sinh có kinh tế eo hẹp.


Pha chế nước hoa chỉ cần biết công thức thì ai cũng có thể pha chế, hơn nữa bột hương và tinh dầu cần thiết để pha chế không dễ bị quá hạn biến chất, chi phí lưu động được kiểm soát ở mức thấp nhất, có thể coi là hoạt động kinh doanh khá ổn định.


Dịch Trần cũng thích sự ổn định này, cô không thiếu tiền nhưng lại không giỏi đầu tư và kinh doanh, loại hình kinh doanh chắc chắn và không quá sôi động này rất phù hợp với khẩu vị và tính cách của cô.



Dịch Trần thở dài, pha chế nước hoa cổ phong ở Hoa Quốc coi trọng bột hương, chất lỏng chiết xuất chủ yếu là nước cất và nước tinh khiết dùng để uống, cô sử dụng rượu để pha chế nước hoa theo cách không Tây không Ta này quả thực có phần khác biệt.


—— Nhưng cô cũng không định dựa vào những thứ này để kiếm cơm.


Dịch Trần ngã người xuống chiếc giường êm ái, cả người chìm vào trong giường, có chút ngẩn ngơ nhìn ra ngoài cửa sổ.


Đây là phòng làm việc pha chế nước hoa của cô, để tiện cho việc nghỉ ngơi, cô đã đặt một chiếc giường đơn ở vị trí gần cửa sổ, vị trí cửa sổ ngang bằng với mép giường, nằm sấp cũng có thể nhìn thấy cảnh vật bên ngoài.


Vì trên bàn để rất nhiều dụng cụ pha chế nước hoa và hương liệu, mùi trong phòng không được tốt lắm, do đó cửa sổ thông gió trong phòng làm việc cũng đặc biệt lớn, nếu là ban ngày, nhất định sẽ rất sáng sủa.



Khu vực cô sinh sống rất tốt, thuộc về một khu dân cư khá hẻo lánh và yên tĩnh, nhìn ra ngoài là một khu rừng khiến người ta khoan khoái, không có những tòa nhà cao tầng che khuất ánh sáng mặt trời, chỉ có bóng cây lay động tĩnh lặng.


Dịch Trần gác một chân lên, khóe môi hơi cong, nếu là thời tiết mưa dầm dề, ngủ ở đây là thoải mái nhất.


Không cần kéo rèm cửa, chỉ có ánh sáng mờ nhạt, lắng nghe tiếng mưa rơi tí tách trên cửa sổ, nằm trên chăn mềm, thoải mái đến mức xương cốt cũng trở nên lười biếng.


Chỉ là mỗi khi đêm xuống, bên ngoài cửa sổ chỉ có một ngọn đèn đường mờ ảo, không khỏi khiến người ta cảm thấy cô đơn.


Không muốn đắm chìm trong cảm xúc tiêu cực này, Dịch Trần dứt khoát lấy điện thoại ra bắt đầu tự giải trí, vì vậy đã lập tức mở ra Phi Vân.


Đêm đã khuya, đám cú đêm không phải đang liều mạng làm việc thì cũng đã ngủ rồi, Dịch Trần không nghĩ ra tìm ai để trò chuyện, nhưng lại ngẩn người khi phát hiện có tin nhắn nhóm, thời điểm này mà vẫn còn người trực tuyến.


Dịch Trần mở ra xem, phát hiện vừa đúng là nhóm C ngữ mà cô mới tham gia không lâu, một số người đã thoát nhưng vẫn còn người trò chuyện trong nhóm.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận