***Buổi tối tại biệt thự của Nó ' Hắn…
Thưa cô cậu đã về- Vú Năm mặt buồn rượi chào vc nó.
-Vú nấu cho vợ con một tô cháo yến mang lên phòng lẹ nha vú.- hắn nói rồi đỡ nó lên phòng vì nó đâu còn đủ sức mà đi.
-Em nằm nghỉ đi, anh về phòng nhé- Hắn hôn nhẹ lên chán nó rồi bỏ về phòng mình.
Nó mệt mỏi, đau đớn nhưng không thể khóc. Nó không muốn những người thân yêu của nó nhìn thấy nó yếu đuối. Chắc có lẽ cả đời này nó không dám yêu thương ai nữa vì nó sợ nếu có chuyện gì sảy ra với người đó nó sẽ không chịu đựng nổi thêm một lần nào nữa, đương nhiên trong số đó đã có hắn ' nó phải kiềm chế lòng mình nó không cho phép mình được có tình cảm với hắn vì cuộc chơi này quá nghuy hiểm có lẽ nó sẽ phải chết……………
………………………….
Sáng hôm sau tỉnh dậy đầu nó đau ê ẩm, cố lết chân vào nhà tắm. Nước giúp nó gột rửa hết ưu phiền, nhìn vào trong gương nó cười khẩy…"Mình đây sao, mắt thâm quầng khuôn mặt gầy đi", tắm xong nó lại mặc một bộ đồ đen khác với chiếc nơ màu trắng nhỏ trên mái tóc. Trang điểm nhẹ nhàng nó với chiếc túi thân quen tự tin đi xuống dưới nhà như không có bất cứ chuyện gì sảy ra.
_Cô chủ, mới sáng sớm cô chủ định đi đâu thế?- Vú Năm nhìn nó ái ngại.
--Vú mang đồ ăn sáng ra cho con lẹ đi, con còn có việc phải đi gấp.- Nó lại trở về phong thái như xưa.
_Vâng , cô chủ chờ cho một lát.- Vú Năm lật đật đi dọn đồ ăn cho nó.
Đang nhâm nhi ly cà phê sữa[Hi cái này tớ nghiền lun nè] thì hắn ở trên lầu bước xuống….
-Em khỏe chưa, sao không nghỉ thêm chút nữa?- hắn lo lắng hỏi nó.
--Em không sao, có chuyện gì đâu anh.- Nó vẫn tỏ ra lạnh lùng với hắn.
-Em định đi đâu thế này? Có cần anh đưa em đi không?
--Không cần đâu, em tự đi được. Chúc anh một ngày tốt lành, tạm biệt.- Nó nói rồi đứng dậy bước đi.
_Cô chủ, còn phần ăn sáng của cô- Vú Năm gọi với theo nó.
--Vú cứ để anh ấy ăn đi, con có việc phải đi gấp.
Hắn nhìn nó khó hiểu, thật ra vợ hắn bị gì vậy. Mới hôm qua thôi nó còn mang bộ mặt ủ rũ mệt mỏi vậy mà hôm nay đã quay ngược 180 độ…..
……………………………………..
Nó lái xe ra quốc lộ, buổi sớm vắng vẻ thật là sảng khoái. Đang tận hưởng cái không khí trong lành nó thấy hai cô gái đang bị một nhóm người mặc đồ đen đuổi đánh, có vẻ như hai cô gái đã đuối sức. Một cô đã ngã xuống ' đang bị đánh tới tấp. Nó dừng xe chạy nhanh lại phía đó…
--Này, mấy người làm cái gì đó hả? Nhìn khỏe mạnh vậy mà bắt nạt hai cô gái sao?- Nó gằn giọng.
-"…"-Mấy tên đó vẫn im lặng tiếp tục đánh.
--CÓ NGHE TÔI NÓI GÌ KHÔNG? DỪNG TAY LẠI NGAY- Nó hét.
-"…"
--Cô có sao không? – Nó chạy lại phía cô gái bị ngã, mặt mũi tái nhợt.
_CHỊ ƠI CẨN THẬN PHÍA SAU- Cô gái kia đang mải đối phó với mấy tên kia quay lại nhìn nó hét lên.
Nó quay lại nhìn thấy một thằng đang nhăm nhăm cầm dao nhọn lao về phía Nó…
--Bụp…Keng- Nó tung một cú đá trúng tay tên kia, chiếc dao rơi xuống đường. Thằng áo đen thì ôm tay vật vã.
Một bọn xông lên đánh Nó tới tấp nhưng Nó đâu phải dạng dễ chơi như vậy, Nó dơ chân liên tiếp những cú đá đáp vào mặt, chưa đầy 15 phút một bọn nằm rạp dưới chân Nó. Còn tên cầm đầu tay run run rút súng ra đe dọa nhanh như chớp Nó tiến đến gần bẻ tay hắn ra đằng sau. Bùm…một tiếng súng vang trời bắn xuống đất, Nó cướp khẩu súng dí vào đầu tên đó nói giọng ra lệnh,,,:"Đừng bao giờ làm trò này nữa, nếu còn để tôi gặp lại thì không còn đường về nhà đâu. CÚT"…
Mấy tên còn lại lồm cồm bò dậy, Nó mở súng đổ hết đạn rồi gọi tên cầm đầu…"-Này, cầm lấy. Lần sau nhớ sử dụng Nó vào việc có ích"- Nó quảng trả khẩu súng…
Tên đó bắt lấy khẩu súng rồi chạy mất dạng.
--Hai cô có sao không?
_Chị ơi chị làm ơn giúp em đưa em gái em đến bệnh viện, nó bị chúng một nhát dao mất nhiều máu quá.- Cô gái hốt hoảng với ánh mắt thỉnh cầu.
--Lên xe nhanh- Nó mở cửa đỡ cô gái bị thương lên xe.
_Cám ơn chị.
--Không có gì, mà hình như hai cô không phải người ở đây.- Nó liếc nhìn chiếc vali nhỏ.
_Vâng, bọn em mới ở Canada đến đây.
--Uhm, nhìn hai cô giống nhau quá. Chị em sinh đôi hả?
Dạ, em là Băng Trâm còn đó là Băng Trinh em gái của em. Gia đình em mới chuyển qua đó được 5 năm, ba mẹ em là thám tử cho tổ chức CFA một tổ chức ngầm của nhà nước. Cách đây 2 ngày do thân phận bị bại lộ lên bọn mafia đã sát hại ba mẹ em, tụi em đi học về thấy một bì thư để trên bàn cùng chiếc vali nhỏ. Trong bì thư có 2 vé máy bay về VN ' một số tiền, dặn tụi em phải trở về VN ngay khi đọc được lá thư này, dường như ba mẹ đã biết được mọi chuyện lên chuẩn bị rất kỹ. Tụi em chẳng kịp suy nghĩ gì bắt taxi ra thẳng sân bay về VN. Không ngờ bọn chúng theo tụi em về tận đây, cũng may có chị nếu không tụi em đã chết rồi…
**Băng Trâm ' Băng Trinh là hai thám tử nhí cực giỏi, xinh xắn đáng yêu là vẻ bề ngoài còn bên trong thông minh, nhanh nhẹn là tính cách của hai cô[được thừa hưởng từ ba mẹ]. là chị em sinh đôi ' cả 2 đều 16t, sau này sẽ là trợ thủ đắc lực của Băng Băng…
***Bệnh viện Win…
--Viện trưởng, bạn con bị thương nặng bác đến ngay phòng cấp cứu giúp dùm con- Nó chạy thẳng vào phòng ông viện trưởng cầu cứu.
-Đi nhanh- Ông viện trưởng với chiếc áo blu mặc lên người rồi nhanh chóng theo nó đến phòng cấp cứu.
………………………………………
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...