Nữ Bác Sĩ Của Ảnh Đế
Lục Cảnh Bắc nhìn dáng vẻ thiếu nữ thẹn thùng của cô thì mỉm cười không nói gì để mặc cô trốn trên vai mình.
Hai tay không dừng lại mà tiếp tục công việc.Một ngón rồi hai ngón.
Thỉnh thoảng sau đó sẽ cùng cô môi lưỡi dây dưa để xoa dịu bớt đi cảm giác ngượng ngùng.
Đến khí cảm nhận được bên dưới của cô gái đã có thể tiếp nhận mình nhẹ nhàng kéo xuống khóa quần để thứ đó xuất hiện.
Hung khí đã dựng thẳng đứng vừa được giải thoát đã bật ra ngẩng cao đầu giống như thị uy với nơi mềm mại của cô gái.
Nhẹ nhàng ma sát động chạm bên ngoài.
Khi Cung Mộc Nghi cảm nhận được sự khác lạ thì vật đó đã kề giữa hai chân cô từng chút một ma sát nhẹ nhàng không ngừng kích thích cảm giác tận sâu thẳm trong tâm hồn.
Cảm nhận kích thước của thứ đó cô không khỏi căng cứng cơ thể, không dám nhúc nhích, nghĩ tới sau đó nữa mà gương mặt đã đỏ lại càng thêm đỏ.
Ý nghĩ muốn bỏ cuộc cũng đã xuất hiện.
Cô nghe nói lần đầu sẽ rất đau.
“Sao vậy? Khó chịu ở đâu sao?” Lục Cảnh Bắc cảm nhận được cả người cô bỗng dưng căng thẳng thì dừng lại tats cả động tác nhẹ hỏi.
“Thứ đó…thứ đó…hình…hình như hơi lớn…” Cô gái run run giọng đáp.
Mắt không dám nhìn nhưng trong bóng tối vẫn cảm nhận được rất rõ ràng.
Xúc giác lúc này đặc biệt rất mẫn cảm, chỉ muộn chút thay đổi hay động chạm cũng cảm nhận được một cách chân thật nhất.
“Không sao, tin tôi.
Nó sẽ để cho em thoải mái.” Lục Cảnh Bắc nghe cô gái nói vậy thì phì cười.
Đúng là cô gái ngây thơ chưa biết gì.
Người khác muốn lớn không được còn cô gái nhỏ này lại sợ quá lớn.
Để đánh lạc hướng đi sự chú ý của cô anh lần nữa chiếm lấy đôi môi ngọt ngào của cô gái mà dây dưa.
Anh giống như bị nghiện mùi vị này, càng hôn càng không tách ra được.
Hương vị đơn thuần cô mang lại làm cho anh không thể từ chối.
Cảm giác giống như dùng thuốc phiện, càng thử càng nghiện sâu hơn tới mức không thể tách ra.
“Tôi… hơi sợ…” Cung Mộc Nghi là một cô gái đơn thuần chưa trải sự đời lúc này không khỏi có chút sợ hãi.
Cảm giác căng thẳng không thể tránh khỏi.
Cô nơi né nụ hôn của anh nhẹ giọng đáp lại.
Trong giọng lộ rõ vẻ run run.
“Thả lỏng, đừng sợ, tôi sẽ nhẹ nhàng.
Tin tôi.” Nói xong anh tiếp tục nụ hôn ban nãy bị cô né tránh.
Hai người tiếp tục đắm chìm trong nụ hôn ướt át.
“Ừm” Cô gái nhẹ đáp bằng giọng mũi rồi cùng anh chìm trong nụ hôn ngọt ngào.
Cô gái tuổi 26 chưa có một chút kinh nghiệm nào trong chuyện yêu đương cứ vậy mà bị người đàn ông thành thục dụ dỗ đắm chìm vào trong nụ hôn chết người.
Cảm giác có luồng khí nóng bỏng nơi bụng dưới càng kích thích dục vọng nguyên thủy nhất trong người cô gái kéo cô trầm luân.
“Tôi đi vào đây, thả lỏng có thể sẽ đau một chút.
Đừng sợ tôi sẽ nhẹ nhàng.” Hơi rời nụ hôn một chút anh nhẹ giọng nói.
Âm thanh trầm thấp ấm áp như sợi lông vũ gãi nhẹ trong tim cô gái.
Cũng xoa dịu tâm lý căng thẳng của cô không ít.
Sau khi xác nhận được cô gái đã thả lỏng anh từ từ nhấc hông tiến vào.
Cảm giác mà Cung Mộc Nghi cảm nhận được cũng không quá khó chịu.
Cảm giác hơi chen chúc từ từ xuất hiện, cô rõ ràng cảm nhận được thứ hình trụ dài đang dần dần tiến vào cơ thể cô lấp đầy đi sự trống vắng đang kêu gào sâu trong nội tâm.
Khi đi vào được một phần ba thì anh cảm giác được có một tấm màng mỏng ngăn lại bước tiến của anh.
Biết đó là gì nhưng lúc này Lục Cảnh Bắc đã không thể dừng lại được nữa.
Một khi lớp màng mỏng này bị chọc thủng sẽ không thể hối hận nữa.
Một tấm màng mỏng dính nhưng đánh dấu từ một cô gái trở thành một người phụ nữ.
Thế nhưng súng đã lên nòng rồi không thể không bắn.
Nếu nhịn thì anh sẽ hỏng mất.
Anh dừng lại khoảng 3 giây sau đó nhấc cao hông đâm mạnh vào trong.
Cũng đâm thủng lớp vách ngăn mỏng manh đó.
Lần đầu của một cô gái đơn thuần cứ như vậy trao cho anh.
Lý trí và dục vọng chiến đấu với nhau nhưng cuối cùng thì anh vẫn là một người đàn ông có nhu cầu bình thường.
Bị dục vọng chi phối mà từ bỏ lý trí, cũng lấy đi lần đầu tiên của cô gái này.
“Aaaaaa…Đau…thật sự rất…rất đau…Anh đi…đi ra…” Cung Mộc Nghi bị cảm giác đau bên dưới kích thích đến chảy nước mắt.
Cô hét lên nức nở cầu xin.
Từng nghe nói lần đầu sẽ đau nhưng không nghĩ tới lại đau đến như vậy.
Cảm giác giống như bị xé rách thân dưới vậy.
Lục Cảnh Bắc lúc này nào có thể dừng lại nữa.
Vào cũng đã vào rồi bây giờ bảo anh đi ra chẳng khác nào lấy mạng anh.
Anh lần nữa hôn cô nuốt hết những âm thanh nức nở tủi thân đó vào trong bụng.
Đôi tay không nhàn rỗi bắt đầu kích thích tìm kiếm những vị trí nhạy cảm trên người cô gái.
Đầu vú hồng nhỏ xinh, cặp mông căng tròn đẫy đà.
Không nghĩ tới dáng người cô gái tuy có chút nhỏ bé nhưng những nơi cần lớn lại lớn, cần cong thì cong.
Rất vừa tay.
Đến khi cô dần làm quen được với sự xuất hiện của anh trong cơ thể rồi mới bắt đầu di chuyển.
Động tác bên dưới cũng nhẹ nhàng chậm rãi từ từ xoa dịu.
Tới khi không còn tiếng nức nở nữa mà chuyển sang âm thanh thỏa mãn nhẹ nhẹ anh mới dần dần tăng nhanh tốc độ.
Vòng eo thon rắn chắc nâng đỡ bên trên cả một cơ thể phụ nữ cũng không ảnh hưởng gì tới hiệu suất làm việc của mình.
Từng nhịp lên xuống đều đặn nhịp nhàng ba nông một sâu.
Làm đến cô gái dù là lần đầu cũng thoải mái đung đưa theo tiết tấu của anh.
Lần đầu tiên mà dùng tư thế nữ trên nam dưới này đúng là để cho Cung Mộc Nghi chịu khổ.
Thế nhưng một bên chân anh bị gãy không thể làm gì khác.
Dần dần cô gái cũng làm quen được với chuyện này.
Cũng chủ động di chuyển để anh không cần dùng quá nhiều sức.
Khoảng 30 phút sau Lục Cảnh Bắc đã bắt đầu chạy nước rút.
Âm thanh “bạch…bạch…” không ngừng vang lên trong màn đêm.
Kết hợp với tiếng rên rỉ như muốn bay lên trời của cô gái và tiếng mưa rơi tí tách trên tán lá ở bên ngoài tạo nên một bản nhạc đặc biệt đầy sắc dục.
“AAAA…Chậm…chậm…thôi” Âm thanh nức nở trong giọng nói của cô gái.
Tốc độ di chuyển của anh quá nhanh làm cô không thể theo kịp tiết tấu.
Cũng chịu kích thích tới cực hạn.
Lên xuống một hồi với tốc độ cực kì nhanh sau đó rút ra.
Cuộc yêu kết thúc đẩy khoái cảm của cả hai người lên tới cao trào.
Anh không bắn bên trong vì sợ cô không thoải mái.
Cung Mộc Nghi lần đầu trải nghiệm cảm giác kì lạ này giống như chạm được lên đến thiên đường.
Hai mắt nổ đầy đom đóm, cả người nhẹ nhõm bay bay.
Cô gái nằm sấp trên lồng ngực trần trụi của người đàn ông thở gấp từng nhịp.
Chân tay lúc này đã không còn một chút sức lực nào.
Đầu óc cũng trở nên mờ hồ không rõ ràng.
Mọi chuyện giống như là một giấc mơ vậy.
Cảm giác này thật sự rất kì lạ cũng rất vi diệu.
Lần đầu tiên của cô nên Lục Cảnh Bắc cũng không tham lam đòi hỏi.
Hai người xảy ra chuyện này cũng là bất đắc dĩ.
Khi thấy cô mệt mỏi dựa vào người mình như vậy anh có chút đau lòng giúp cô lau sạch sẽ sau đó mặc lại quần áo cho cô.
Lục Cảnh Bắc xong việc hoàn toàn tỉnh táo nhưng cô gái thì đã mệt tới mức ngủ thiếp đi trên người anh không biết gì.
Hai người sau khi xảy ra chuyện ngại ngùng đó liền ôm nhau ngủ một mạch tới khi trời sáng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...