Nông Viên Tự Cẩm Lâm Tiểu Uyển


T ĩnh vương phi nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn sáng ngời của con dâu cười nói: “Thảo Nhi, con nóng lòng như vậy có phải là đã phát hiện cơ hội làm ăn mới không?”“Ha ha, mẫu phi, người hiểu con thật đó! Con muốn dùng hoạt động lần này như một lần thử nghiệm! Nếu như nhóm khuê tú cảm thấy hứng thú con sẽ thêm hạng mục này vào trong cửa hàng.

Tự tay làm bánh ngọt thơm ngon vừa có thể khoe khoang tay nghề trước mặt bạn bè mà còn có thể ăn món bánh mình thích, ngại gì không làm?” Dư Tiểu Thảo cười như hồ ly nhỏ đã được ăn no.“Muội nói thế ta cũng thấy hứng thú này! Mấy đứa nhỏ vẫn thường coi thường tay nghề của ta.

Nếu ta có thể tự làm được điểm tâm ngon miệng bọn nó sẽ ngạc nhiên lắm!” Chu Tuấn Nhã nhướng mày nhìn mấy con khỉ con quậy phá nhà mình.Lư Gia Du bĩu môi nhỏ giọng nói: “Nguyên liệu người ta đều chuẩn bị đủ cả, dù là ai làm hương vị cũng sẽ không quá khó nuốt được không? Nếu là con con cũng làm được!”Dư Tiểu Thảo gật đầu nói: “Hạng mục này ngoài áp dụng với nhóm khuê tú ra cũng rất thích hợp với gia đình.


Cha mẹ dẫn theo con cái đến cùng trải nghiệm, dạy bọn nhỏ miếng cơm manh áo không dễ kiếm, cũng rất có ích cho sự phát triển tư duy của trẻ.”“Mợ ba! Con cũng muốn tham gia có được hay không?” Lư Gia Bội ăn cơm miệng đầy dầu mỡ, giơ cái tay béo mập tích cực hưởng ứng.Dư Tiểu Thảo mỉm cười sờ đầu cậu bé, lấy khăn tay lau dầu mỡ dính trên mặt cậu bé, dịu dàng nói: “Đương nhiên có thể.

Đến lúc đó mợ ba dạy con làm bánh quy hình động vật nhỏ và kẹo mềm đủ kiểu dáng.” “Bản thân mình làm có thể mang về sao?” Lư Gia Bội rất quan tâm vấn đề này! “Đương nhiên rồi! Đến lúc đó Bội Nhi có thể cầm điểm tâm và kẹo mà con làm chia cho bạn của con.

Nói cho các bạn biết đó là đồ con tự làm, các bạn nhất định sẽ rất hâm mộ con!” Dư Tiểu Thảo bóp khuôn mặt phúng phính của cậu bé, vẽ sẵn viễn cảnh cho cậu bé.

Tĩnh vương phi lại hơi lo lắng nói: “Nếu có người có ý xấu nhân dịp này học trộm cách làm bánh thì phải làm sao?” “Làm bánh ngọt quan trọng nhất là trộn đều các loại nguyên liệu, những thứ này con sẽ sai người trong cửa hàng chuẩn bị sẵn.


Ví dụ như làm sô cô la nhất định sẽ không dạy bọn họ từ bột ca cao.

Con sẽ hòa tan sô cô la thành dạng sốt, để bọn họ tự làm thành hình bọn họ thích thôi.

Bánh quy nhỏ cũng làm như vậy! Hơn nữa, điểm tâm trong cửa hàng chúng ta cũng không phải không có công thức đong đếm, không phải ai muốn học là học được.

Mẫu phi, người cứ yên tâm đi!” Dư Tiểu Thảo kiên nhẫn giải thích.Lúc này Tĩnh vương phi mới mỉm cười, gí nhẹ đầu nàng nói: “Cái đầu nhỏ này của con rốt cuộc chứa những gì thế, sao có thể nghĩ ra nhiều ý tưởng hay họ như vậy?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận