Nông Nữ Khuynh Thành Dịch


Lý thị cũng thật xui xẻo, vừa mới ra khỏi phòng bếp liền gặp được Thẩm Trang thị mang theo Thẩm Ngọc Châu trở về.

Thẩm Trang thị mới vừa vào cửa đã ngửi được mùi vị của canh gà, thấy trong tay Lý thị đang bưng cái chén lớn không cần đoán cũng biết trong đó đựng cái gì.


“Giỏi lắm Lý thị, thừa dịp ta không ở, gϊếŧ gà hầm canh uống! Mạng của ngươi cũng không đáng giá bằng gà của ta đâu, vậy mà ngươi dám trộm mà làm thịt!” Thẩm Trang thị tức giận đến thở không ra hơi, bây giờ những con gà đó mỗi ngày đều có thể đẻ trứng.

Lý thị cũng không sợ bỏng, mặc kệ Thẩm Trang thị tức giận mắng, cúi đầu uống một ngụm to, lại nhổ ra, như vậy chén canh gà này Thẩm Trang thị có muốn cũng sẽ không đòi lại.


Hiểu Nhi đi theo ra ngoài thấy vậy mắt đều trợn tròn: Như vậy cũng được à? Nói thật, bây giờ nàng rất bội phục Lý thị, vì ăn, cái gì cũng không để ý, thật là quá ghê tởm.


Thẩm Trang thị thấy vậy tức giận đến đỉnh đầu đều bốc khói: “Lý thị, ngươi cút cho ta, lập tức cút, Thẩm gia ta không có người không biết xấu hổ như vậy!”


“Nương, người đừng tức giận, canh gà là nhà lão tam nấu, ta chỉ là muốn giúp ngươi nếm thử hương vị có tốt hay không, chính là quá nóng mới nhịn không được nhổ ra.

” Lý thị nói xong, còn dùng tay phẩy phẩy đầu lưỡi, đau đầu lưỡi chết đi được!

Nghe được lời này, Thẩm Trang thị lập tức căm tức nhìn Hiểu Nhi, chuẩn bị quay ra mắng Hiểu Nhi.


Lý thị muốn kéo người khác xuống nước, thật là xem người ta là kẻ ngốc sao, Hiểu Nhi cười lạnh với Lý thị một chút: “Bà nội, hôm nay ba huynh muội chúng cháu lên núi bắt được gà rừng, đem gà rừng nấu canh, khi chuẩn bị cơm chiều hiếu kính ông bà nội, nhị bá mẫu nói muốn nếm thử hương vị canh gà trước, lúc nãy cháu đều nhắc nhở nhị bá mẫu, hai cái đùi gà là chúng cháu đặc biệt giữ lại để cho ông bà nội ăn, chính là nhị bá mẫu nói ông bà nội không thích ăn đùi gà, người già không ăn được.



Thẩm Ngọc Châu nghe thấy hai cái đùi gà Lý thị không tha, nổi giận đùng đùng, Thẩm gia đùi gà, trong đó có một cái luôn là của nàng, Lý thị cư nhiên dám ăn đùi gà của nàng.

Nàng không được ăn, thì những người khác cũng đừng hòng được ăn.

Nàng xông lên phía trước vung tay đem canh gà trên tay Lý thị đánh đổ, cả một chén canh gà hắt vào người Lý thị, nóng đến nỗi Lý thị nhảy qua một bên dùng tay phẩy quần áo: “A, bỏng chết người rồi, gϊếŧ người rồi! A, đau quá, cứu mạng, nóng quá! ! ”


“Ta cho ngươi ăn ta đùi gà này, cho ngươi ăn này! Ta xem ngươi về sau còn dám ăn hay không! Bây giờ ngươi ăn đi, nhặt lên ăn!” Thẩm Bảo Nhi một bên mắng, một bên dùng chân dẫm mạnh vào hai cái đùi gà trên mặt đất.

Bộ dáng thật hung ác, giống như nàng và đùi gà có thù hận sâu sắc.


Thẩm Trang thị cũng đang mắng: “Bỏng chết ngươi cũng được, ngươi cái đồ ham ăn biếng làm, bảo ngươi làm việc ngươi trốn còn nhanh hơn chuột, có đồ ăn thì ngươi ăn còn nhiều hơn cả heo, heo nuôi béo còn có thể bán tiền, ngươi thì có thể làm gì, nhà ai cưới được ngươi thì thật là xui xẻo.



“Lão nhị nhà ta khi còn nhỏ thật thông minh ngoan ngoãn, từ khi cưới ngươi, liền học được thủ đoạn gian dối, ham ăn biếng làm! ! ”

“Mấy đứa cháu trai nhà ta cũng bị ngươi dạy đến mức không biết xấu hổ! ! ”

Hiểu Nhi trợn tròn mắt, hai huynh đệ nghe thấy động tĩnh đi ra cũng bị dọa choáng váng.


Ngoài cửa người đứng rất nhiều vì nghe thấy có người đang tranh chấp, đều ở nơi đó chỉ chỉ trỏ trỏ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận