Nông Môn Hãn Phụ Tướng Công Ốm Yếu Sủng Thê Vô Độ


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đột nhiên, Lý Diệu Diệu xoay chân, nàng đối mặt với cánh cửa hỏng đó, ngồi xổm xuống đặt chiếc hộp gỗ nhỏ xuống đất.

Cánh cửa này là do nguyên chủ cố tình đá hỏng trước khi thu dọn hành lý rời đi, nguyên chủ cố tình chọc tức Tiêu Hàm, một người tay không thể xách nổi một con gà, chắc chắn sẽ không sửa được cánh cửa này, ôm suy nghĩ có thể làm phiền một chút là một chút.

Mở nắp, lật ra một con dao nhỏ.

Nàng sẽ không đi đâu.

Mặc dù tính tình nàng phóng túng, thích làm cá mặn, nhưng mặt mũi cũng khá dày.

Ngày thường sống ngày thường.

Chỉ cần còn sống, dù cuộc sống có tệ đến đâu cũng có thể cải thiện.

Đặt tấm ván gỗ ngang trên mặt đất, nàng vụng trộm liếc nhìn Tiêu Hàm, thấy trong mắt hắn lóe lên sự thất vọng.

Ngươi thất vọng thì thất vọng đi.


Dù sao hiện tại nàng là thê tử danh chính ngôn thuận của hắn, chỉ cần mặt dày không đi, hắn cũng không có cách nào.

Tiêu Hàm thu hồi ánh mắt, ném viên đá trong tay đi, hơi có chút tiếc nuối.

Nhàm chán.

Lý Diệu Diệu dừng tay, nhìn hắn cầm hai thanh gậy thẳng đứng cạnh đó, chống nách kéo cơ thể tàn tật về phòng
Khóe mắt không nhịn được giật giật.

Cây gậy dài khoảng một mét thậm chí còn không có tay cầm, thực sự là đâm vào thịt.

Nhưng hắn lại như không cảm thấy đau.

Hơn nữa chiều cao của hắn trông có vẻ cao hơn một mét tám, tương đương với việc ngoài phần thân trên, phần thân dưới hoàn toàn nằm trên mặt đất.

Nhìn thấy hắn như vậy, Lý Diệu Diệu động lòng trắc ẩn.

Mai lên núi chặt một cây gỗ làm một đôi nạng cho hắn vậy.


Định xong chủ ý, nàng tiếp tục dùng dao nhỏ khoét lỗ.

Trước khi nàng xuyên không đến, gia đình nàng đời đời kiếp kiếp đều là thợ mộc, đến đời nàng là con một, ông nội cũng không màng đến tổ huấn truyền nam không truyền nữ.

Những nghề thủ công nên dạy, không thiếu một nghề nào, đều để nàng học hết.

Cửa đơn mở của nhà Tiêu Hàm bị đụng rơi vì chốt cửa bên trên bị gãy.

Thời đại này không có bản lề, muốn mở cửa phải nhờ vào chốt cửa.

Chốt cửa tức là trục cửa, ở trên khung cửa lắp một thanh gỗ khoét lỗ tròn, ở giữa đá bên dưới đục một rãnh lõm, bên trái cánh cửa nhô ra một khối ở trên dưới.

Sau đó dựng cánh cửa lên, đẩy vào rãnh lõm bên trong, như vậy là có thể xoay cửa.

Chỉ là chốt cửa không tiện như bản lề.

Cánh cửa gỗ trong tay nàng, đoạn gậy gỗ gãy bên trong không thể rút ra được, nàng đục lỗ lớn hơn một chút mới móc được đoạn gậy gãy ra.

Nàng ngước mắt nhìn lên mái tranh, tìm vị trí ống khói.

Đứng dậy bước vào bếp, lúc này ánh sáng mờ nhạt nhuộm lên ngọn cây, ánh trăng nhàn nhạt xuyên qua cửa sổ liếp chiếu vào.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận