Nông Kiều Có Phúc


Đừng xem Tiểu Ngọc Nhi nhỏ, là biết nhìn sắc mặt người khác nhất.

Hơn nữa từ khi con bé sinh ra đến giờ liền được tất cả mọi người yêu chiều, lại càng được ông nội và hai tiểu ca ca sủng lên trời, trước đến giờ liền chưa từng có người nào bày ra vẻ mặt thối ở trước mặt con bé.

Mà nữ nhân này, không chỉ bày mặt thối, còn mắng người.

Con bé ủy khuất đến không chịu được, "Oa" một tiếng khóc lớn lên.
Muội muội vừa khóc, hai tiểu ca cũng gào thét lên theo.

Vừa giậm chân, còn vừa la hét: "Người xấu xa, dọa muội muội khóc rồi, kêu cẩu cẩu cắn ngươi, hu hu hu..."
Tam phu nhân mất hứng nói: "Vinh Chiêu, ngươi làm cái gì vậy, hù dọa hài tử rồi."

Vinh Chiêu rất không cao hứng, mình nơi nào làm không đúng? Tức giận nói: "Ta như thế nào hả, Trần thị là con dâu của bản cung, ả không hiểu lễ tiết, lẽ nào bản cung cũng không thể dạy dỗ ả?"
Vừa mới dứt lời, nàng ta liền bị một con rối con chim nhỏ màu đen hấp dẫn trên váy Tiểu Ngọc Nhi, nàng ta sao lại cảm thấy cái đầu nhỏ con chim nhỏ kia khẽ chuyển động một cái.

Nàng ta giật mình, lại nháy mắt mấy cái, chim nhỏ không hề động, là mình hoa mắt.
Trong lòng nàng ta lộp bộp một cái, đột nhiên có một loại dự cảm xấu.

Nhưng trước mặt nhiều người như vậy cũng không thể thua khí thế, nàng ta không nói gì thêm, nhưng khí tràng trên mặt mũi vẫn chống.
Trần A Phúc tự mình đi qua dập đầu cho Vinh Chiêu, nhưng nàng không muốn để cháu trai cháu gái của Bụi tôn quỳ xuống dập đầu cho nữ nhân này, còn gọi nàng ta là "Tổ mẫu", Bụi cao ngạo lại bướng bỉnh khẳng định lại không muốn.

Sở Hầu gia vẫn luôn ngăn cản bọn họ và Vinh Chiêu gặp mặt, không chỉ sợ Vinh Chiêu tổn thương hài tử, có lẽ cũng có nhân tố này ở bên trong.

Ngoại trừ Sở tiểu cô nương, bởi vì Sở tiểu cô nương có một huyết mạch khác chảy ở trong thân thể.


Từ Mã gia kia bên mà nói, tiểu cô nương cũng là tôn bối của Vinh Chiêu.

Mà ba đứa bé này, một xu quan hệ cũng không có cùng Vinh Chiêu.
Nhưng vô luận là từ quốc pháp hay là gia pháp đến nói, cái đầu này của ba đứa bé đều phải dập, cái xưng hô "Nãi nãi" này cũng nhất định phải gọi với nàng ta.
Trần A Phúc rất là mừng thầm cho dù là Kim Yến Tử chơi xấu, nàng cũng cưỡng chế dẫn nó đến đây.

Có nó ở đây, Vinh Chiêu không được tiện nghi, nàng chỉ cần kéo dài chút thời gian là được.
Liền nói: "Công chúa điện hạ dạy rất đúng.

Nhưng Vũ Ca Nhi cùng Minh Ca Nhi quá nhỏ, không biết tự mình dập đầu." Nàng quay đầu lại nhìn thoáng qua Tiểu Ngọc Nhi được ôm khóc lớn, rồi nói với hai đầy tớ người khác: "Ôm ca nhi dập đầu cho công chúa điện hạ."
Tất cả mọi người không có chú ý tới là, con rối tiểu Yến Tử đang treo ở trên váy Tiểu Ngọc Nhi động động đầu, lại chuyển chuyển mắt đậu xanh nhỏ.

Kim Yến Tử đầu hôm chơi với Kim Bối bối cùng Tiểu Ngọc Nhi ở trong không gian, sau nửa đêm đi
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui