Nông Kiều Có Phúc



Editor: ChieuNinh_dd.

Vương lão thái mắng Hồ thị lại mắng Vương thị: "Chị cái đàn bà ngu ngốc này, chính là cái chày gỗ. Nó để cho chị nhóm lửa thì nhóm lửa, bị thương tay rồi, vậy một nhà của chị ăn không khí đi?" Blah blah.

Trần A Lộc vừa nghe, liền đứng dậy đi phòng bếp. Tỷ tỷ có bệnh, Đại Bảo còn nhỏ, chỉ có hắn đi giúp nương làm việc.

Trước khi đi, còn thấp giọng nói với Trần A Phúc: "Tỷ tỷ và Đại Bảo cứ ngây ngốc ở trong phòng, cũng không cần đi đâu hết."

Trần A Phúc gật đầu, nhìn bóng dáng nho nhỏ khập khiễng biến mất ở cửa, trong lòng lại đau lòng một trận. Nàng hiện tại chỉ có thể tiếp tục ngồi ngẩn người, Trần Đại Bảo tựa ở trên người nàng. Trong lúc đó, Trần A Quý còn nắm một nắm đậu phộng đi ra cho bọn họ ăn.

Lão phu nhân về tây phòng không lâu, nhi tử Trần A Quý là Trần Đại Hổ liền chạy vào trong phòng. Hắn đi đến trước mặt Trần A Phúc, đưa ra một cái tay, lòng bàn tay có một khối đường mạch nha đen thùi lùi. Dụ dỗ nói: "A Phúc cô cô, muốn ăn không?"


Hài tử này lớn lên đầu tròn tròn, trắng trẻo mập mạp, bộ dáng rất khả ái.

Trần A Phúc lắc lắc đầu.

Trần Đại Hổ bĩu môi nói: "Không muốn ăn làm sao còn chảy nước miếng ngốc?"

Trần A Phúc co rụt khóe miệng cứng ngắc. Hài tử này, lớn lên có tướng mạo nham hiểm, lời nói ra một chút cũng không đáng yêu.

Trần Đại Hổ nháy mắt, lại tiếp tục dẫn dụ nói: "Trong phòng tiểu cô cô còn có nhiều khối kẹo hạt thông, so với đường mạch nha này ăn còn ngon nhiều, nàng ấy mời cô đi ăn đường, ta và muội muội có xin nàng thì nàng cũng không cho." Dừng một chút, còn thông minh trốn tránh trách nhiệm: "Nhớ kỹ, là tiểu cô cô của ta cho cô đi, không phải là ta cho cô đi."

Trần Đại Bảo vội nói: "Nương ta không muốn ăn kẹo."

Trần Đại Hổ trừng mắt liếc Trần Đại Bảo, thấp giọng quát: "Ở nhà tao, không có chỗ thứ dã hài tử như mày nói chuyện."


Trần Đại Bảo cố chấp nói: "Ta là nhi tử của nương ta, ta không phải là dã hài tử, trên hộ tịch ta ghi dưới danh nghĩa của nương ta."

Lời nói này là hai phu thê Trần Danh an ủi Trần Đại Bảo, Trần A Phúc còn chưa có chính thức lập nữ hộ, hộ tịch của Trần Đại Bảo tự nhiên không thể nào ở danh nghĩa của nàng.

Bởi vì lớn tiếng, người ở tây trong phòng đều nghe thấy, Trần A Quý nâng cao giọng nói ra: "Đại Hổ, Đại Bảo là đệ đệ của con, phải chơi vui vẻ cùng đệ đệ. Lại nói hươu nói vượn, nhìn xem ta có nện con không."

Đại Bảo là nhặt về nhà vào mùng hai tháng ba, một ngày này liền tính sinh nhật của hắn. Mà Đại Hổ là mùng mười tháng hai sinh ra, cho nên Đại Hổ xem như biểu ca. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh

Trần Đại Hổ gấp rút đáp một tiếng: "Con là đang đùa giỡn cùng Đại Bảo đệ đệ thôi." Lại mặt than co quắp lớn tiếng cười ha ha.

Trần A Phúc ngược lại muốn biết Trần A Cúc đến cùng có thể làm được chút gì đó công khai, đứng lên nói: "Đi, đi - - ăn kẹo."

Trần Đại Hổ thấy Trần A Phúc bị lừa, nhếch miệng vui mừng một cái, lại khinh bỉ nhìn Trần A Phúc một cái, nhỏ giọng lầm bầm một câu: "Vừa ngốc lại ham ăn, không trách được còn chưa xuất giá thì có nhi tử."

Trần Đại



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui