Nông Kiều Có Phúc


Ra Di Nhiên Viện, La quản sự đứng lại ở dưới một gốc cây hải đường, từ trong lồng ngực móc ra một cái hà bao nói: "Đại gia nhà ta đối với tình huống hiện tại của tỷ muội vô cùng hài lòng, biết rõ cô vì dạy bảo nàng, không chỉ lao tâm lao lực, còn ra tiền, làm thật tốt thức ăn như vậy lấy ra.

Đại gia nói, đã phiền toái cô rất nhiều, không tốt lại để cho cô tiêu pha.

Những bạc này là đại gia cảm tạ đối với cô, về sau cô mất tiền vì tỷ muội cũng từ nơi này ra.

Còn có, ta nhìn thấy nhà cô đã mua lại đất, liền sớm đi xây nhà đi.

Ngày mai bắt đầu, ta sẽ để cho vài người tá điền chúng ta đi giúp đỡ thanh lý khu rừng kia."
Trần A Phúc có chút buồn cười, nhà mình xây nhà, La quản sự còn sốt ruột hơn bọn họ.
Nàng khách khí nói: "Cho dù là đã làm điểm tâm cùng món kho gì đó, cũng không xài bao nhiêu tiền."
La quản sự hướng dẫn từng bước nói: "Về sau tỷ muội sẽ thường xuyên đi trong nhà cô chơi, chi phí liền lớn.


Nói thí dụ như, nhà mới của cô cần tu bổ rất nhiều, không chỉ dụng cụ gia cụ phải mua tinh xảo một chút, bên trong vườn cũng phải có hoa có cỏ mới tốt.

Tốt nhất xây dựng lương đình, mặt trời lớn có thể ở trong lương đình chơi đùa."
Trần A Phúc nghĩ tới, ở đâu là nhà mình xây nhà, trái ngược giống như là xây biệt viện cho tiểu cô nương.
Nhưng mà, cũng coi như hai bên cùng có lợi.
Nghe ý tứ Sở Lệnh Tuyên, thân nhân tiểu cô nương không thể nào thường xuyên bồi nàng, lúc người thân không ở hy vọng mình làm bạn tiểu cô nương.

Như thế tính ra, thời gian mình bồi con bé muốn xa xa nhiều hơn tất cả thân nhân của nó.

Tiểu cô nương ăn sung mặc sướng lớn lên, vô luận ăn, dùng, chơi, đều muốn tốt nhất.

Con bé muốn thường xuyên đi nhà mình, cũng xác thực phải tốn ít tiền.
Nàng liền cười nói cảm ơn, tiếp nhận hà bao.


Lại nói: "La đại bá, ta nghĩ đổi thời gian nghỉ ngơi của ta một cái, nghĩ ngày năm cùng ngày mười hưu mộc.

Ngày mười là ngày hưu mộc của Sở đại nhân, tỷ muội cũng cần thời gian chung đụng cùng phụ thân nhiều chút."
La quản sự gật đầu nói được.
Trần A Phúc mới vừa cáo biệt cùng La quản sự, đã nhìn thấy Bụi sư phụ đến, phía sau bà còn đi theo một tiểu ni cô ôm chậu hoa.
La quản sự vội vàng đi lên khom mình hành lễ.

Trần A Phúc cũng hai tay hợp thành chữ thập, nói: "Trần Trụ Trì."
Bụi vừa nhìn Trần A Phúc, nở nụ cười, hai tay hợp thành chữ thập nói: "A Di Đà Phật, Trần thí chủ vừa lúc ở bên này, bần ni đang có việc muốn nhờ."
Trần A Phúc sững sờ, bà lại sẽ thỉnh cầu mình chuyện gì?
Bụi nói: "Ngày đó bần ni cầm lấy món kho Trần thí chủ làm đi bái kiến Vô Trí đại sư, đại sư đặc biệt thích, nói nếu như có thể, có thể thỉnh Trần thí chủ thường xuyên làm một ít món kho dạng này tặng cho hắn ăn hay không." Mặt bà có chút hồng, người xuất gia thèm ăn dạng này lại trực tiếp nói với người ta muốn ăn như Vô Trí đại sư, gần như không có ai.

Lại vội vàng giải thích: "Mẫu thân Trần thí chủ trước đã nói qua đại sư đoán mệnh cho Trần thí chủ, chính là hắn."
Trần A Phúc biết rõ, Vương thị vẫn luôn nói Linh Ẩn Tự có vị lão
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui