Editor: May
Đầu ngón tay cầm điện thoại di động của Tống Thanh Xuân bắt đầu nhẹ nhàng run rẩy lên, khóe môi cô không khắc chế được liền cong lên.
Cô nghĩ, cô thật là yêu Tô Chi Niệm đến nổi điên rồi, cho nên mới sẽ vào lúc biết anh có chút chú ý cô, liền cao hứng giống như là có được toàn thế giới không.
Tâm khổ sở trong thời gian dài như vậy, bỗng chốc liền trở nên sống lại, Tống Thanh Xuân cảm thấy trong cơ thể mình tràn đầy dũng khí, ngày hôm qua ở trong phòng làm việc, cổ yếu đuối và mềm yếu không dám đi tìm Tô Chi Niệm hỏi rõ ràng kia, liền không còn tung tích.
Hóa ra, yêu một người, có thể khiến cho bạn trong phút chốc liền trở nên vô cùng yếu ớt, cũng có thể khiến cho bạn trong phút chốc trở nên vô cùng dũng cảm.
Chỉ cần trong lòng anh có một chút xíu vị trí tồn tại của cô, vậy đã nói rõ cô đã có hy vọng ...
Cô có thể chủ động đi theo đuổi anh, cô có thể quấn quýt làm phiền anh, cô còn có thể mặt dày mày dạn ở bên cạnh anh...
Thời gian có lực lượng cường đại nhất, nó có thể khiến cho bạn quên một người, cũng có thể khiến cho bạn yêu sâu đậm một người.
Cho nên chỉ cần cô không buông tha, chỉ cần cô kiên trì không bỏ, cô liền có thể khiến cho Tô Chi Niệm bỏ qua tình yêu sâu đậm đáy lòng nhớ mãi không quên nhiều năm như vậy, để tới yêu cô!
Tống Thanh Xuân càng tưởng tượng, liền càng kích động, cuối cùng máu toàn thân đều sôi trào lên theo, đến cuối cùng, cô đã hận không thể lập tức chạy xuống lâu, lại tỏ tình lần nữa với Tô Chi Niệm.
Chẳng qua, như vậy hình như không tốt... Lần trước cô tỏ tình dưới lúc xúc động, sau đó bị cự tuyệt rất tàn nhẫn... Tô Chi Niệm không chịu tiếp nhận cô, vậy đã nói rõ anh còn chưa thoát khỏi thâm tình với Đình Đình... Cho nên, dù như cô tỏ tình, vẫn là đối mặt với kết quả bị cự tuyệt.
Nếu cô muốn để Tô Chi Niệm thích mình, đầu tiên là có thể tiếp xúc gần gũi với Tô Chi Niệm... Giống như hiện tại, anh và cô ngay cả mặt còn không gặp được, tình cảm làm sao mà sâu đậm hơn được chứ? Trước kia cô tìm anh cứu vớt xí nghiệp Tống thị, nên cô mới vào trong nhà anh ở... Mà hai lần này, anh và cô có tiếp xúc, một lần là cô xảy ra chuyện một lần là cô uống say ... Nhưng cô vẫn luôn không thể để cho mình xảy ra chuyện mỗi ngày hoặc giả uống say mỗi ngày chứ?
Tống Thanh Xuân vắt hết óc nghĩ rất lâu, cũng không nghĩ ra được một biện pháp tốt có thể để cho mình tới gần Tô Chi Niệm.
Cô dứt khoát lắc lắc đầu, chuẩn bị quay đầu chậm rãi tìm cách, sau đó lúc đi nhà vệ sinh, vuốt vuốt tóc một chút, quyết định đi làm một chuyện tương đối quan trọng hơn.
Đó chính là dựa theo bạn bè trên mạng bày cho cô, đi xác nhận Tô Chi Niệm có thật sự chú ý cô không.
Tuy rằng có ghi âm làm chứng, nhưng, dù sao tối hôm qua cô uống say rượu, không có nhìn thấy phản ứng của anh dưới tình trạng tỉnh táo.
Phương án đầu tiên bạn bè trên mạng cho là: Để cho cô đi cường hôn Tô Chi Niệm, xem thử thân thể anh có phản ứng hay không...
Tống Thanh Xuân cắn ngón tay, trong đầu tưởng tượng một chút, cảm giác thử chính mình có thể có dũng khí cường hôn anh không, lắc lắc đầu, loại trừ hết.
Phương án còn lại, chính là cô làm bộ đau bụng, làm bộ chân đau, làm bộ... Tóm lại chính là giả vờ bị thương, nhìn xem trình độ khẩn trương của anh...
Tống Thanh Xuân âm thầm gật gật đầu, đứng dậy từ trên bồn cầu, sau đó nhấn cái nút bơm nước, hít sâu một hơi, liền đi ra khỏi phòng ngủ, đi xuống lầu.
Lúc đi đến chỗ rẽ ngoặt cầu thang, Tống Thanh Xuân nghe thấy trong phòng bếp truyền ra tiếng ong ong phát ra từ máy hút khói.
Cô biết, Tô Chi Niệm là đang ở phòng bếp.
Do đó, Tống Thanh Xuân hít sâu một hơi, liền chậm rãi bước bước chân, đi vào phòng khách, đi tới phòng ăn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...