Editor: May
Dương Minh Tinh giống như không hề nghe rõ lời nói của Tống Thanh Xuân, nhích lại gần về phía cô: “Cái gì?”
Tống Thanh Xuân lặp lại vấn đề lần nữa.
“Cái gì?” Dương Minh Tinh lại hỏi lần nữa, sau đó cả người liền chuyển về phía Tống Thanh Xuân một khoảng cách càng lớn.
Hắn tới gần, khiến cho Tống Thanh Xuân ngửi thấy rõ ràng một cổ mùi rượu và mùi nước hoa gay mũi.
Cô nhẹ chau mi tâm lại một chút, bất giác liền hơi di chuyển về phía bên cạnh, kéo khoảng cách giữa hai người ra, sau đó dằn tính khí, không ngại phiền toái lại nói ra vấn đề vừa rồi của mình lần nữa.
Dương Minh Tinh tiếp tục dựa về phía cô, luôn áp sáp chuyển Tống Thanh Xuân đến đoạn cuối ghế sofa, vẫn còn không bỏ qua.
Vào lúc thân thể Dương Minh Tinh sắp dán lên thân thể Tống Thanh Xuân, cuối cùng Tống Thanh Xuân có chút dễ kích động đứng lên từ trên ghế sofa, chỉ là người cô chỉ vừa đứng lên, Dương Minh Tinh bỗng nhiên liền đưa tay ra, nắm lấy cổ tay cô.
Tống Thanh Xuân bất giác dùng sức, nghĩ rút tay ra: “Dương tiên sinh, anh uống nhiều rồi.”
Dương Minh Tinh hoàn toàn không để ý giãy giụa của cô, dùng sức kéo một cái, liền kéo cô ngồi đến trong lòng mình, sau đó dán miệng lên bên tai cô, vừa thổi khí nóng, vừa nhỏ giọng ái muội hỏi: “Em vừa mới nói cái gì? Anh không có nghe rõ...”
Nói xong, hắn liền há mồm, ngậm chặt dái tai của Tống Thanh Xuân.
Toàn thân Tống Thanh Xuân ớn lạnh một cái, nghĩ cũng không nghĩ liền giơ tay lên, dùng sức đẩy mặt Dương Minh Tinh từ bên tai mình ra, cô mở miệng, giọng nói mang theo một chút tức giận: “Dương tiên sinh, xin anh tự trọng!”
Dương Minh Tinh giống như là nghe được chuyện rất buồn cười, cười ha ha hai tiếng: “Tự trọng? Vậy em tới dạy anh thế nào là tự trọng đi...”
Hắn vừa nói, vừa tay nắm chặt tay cô đến ngang hông cô, ôm chặt cô vào trong lòng.
Tống Thanh Xuân theo bản năng bắt đầu giãy giụa điên cuồng.
Dương Minh Tinh giống như là rất hưởng thụ bộ dáng cô giãy dụa như vậy, ôm cô ở trong lòng, tùy ý cô nhích tới nhích lui, thậm chí đến cuối cùng, còn nhẹ nhàng nở nụ cười: “Chẳng lẽ em không biết? Phụ nữ càng giãy dụa, đàn ông càng xúc động... Em giãy dụa như vậy nữa, anh sẽ liền thật không nhịn được ...”
Hắn không nói câu kế tiếp, trực tiếp hôn lên mặt Tống Thanh Xuân.
Đụng chạm của hắn ta khiến cho dạ dày Tống Thanh Xuân quay cuồng một trận, suýt nữa ói ra, cô dùng sức xô đẩy bờ vai của hắn, tận lực kéo mặt mình cách hắn một chút, có chút kích động mở miệng, hô cứu mạng.
Dương Minh Tinh không để ý cô la lên chút nào, ngược lại khuôn mặt còn hưởng thụ mở miệng nói: “Bảo bối, em cứ việc la, coi như la rách cổ họng, cũng sẽ không có người đi vào ...”
Nói xong, anh liền ôm Tống Thanh Xuân xoay người một cái, đè cô ngã ở trên ghế sofa, một cái tay nắm hai cổ tay cô, ngăn cản cô giãy giụa, một cái tay khác nâng cằm cô lên, cúi đầu hôn lên môi cô
Tống Thanh Xuân điên cuồng lắc đầu, trốn tránh môi của Dương Minh Tinh, cô dùng hết sức lực bú sữa mẹ, muốn thoát khỏi kiềm chế của Dương Minh Tinh, nhưng mà trời sinh sức lực của đàn ông và phụ nữ khác xa nhau, cô giãy giụa đến thở hồng hộc, cũng không thể tránh thoát từ dưới thân người đàn ông.
Môi người đàn ông chặn môi cô lần nữa, đáy lòng chán ghét và phản cảm khiến cho cô không biết đột nhiên lấy ra được một cổ sức lực từ đâu, cô duỗi lung tung một tay giãy thoát được về phía trên bàn bên cạnh, tùy tiện nắm một thứ, đập mạnh lên đầu Dương Minh Tinh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...