Editor: May
Hai người rõ ràng không có bất kỳ giao lưu nào, nhưng hình ảnh như vậy, khiến cho Trình Thanh Thông không khỏi cảm thấy tốt đẹp đang nảy mầm.
Cô đứng ở trước bàn làm việc của Tô Chi Niệm, liền có chút không nhẫn tâm mở miệng, đánh vỡ dịu dàng lúc này.
Tô Chi Niệm giống như phát hiện sau khi Trình Thanh Thông vào phòng làm việc đã trầm mặc quá lâu, lúc ký tên xong đặt văn kiện xuống, thuận thế liếc cô một cái.
Trình Thanh Thông tiếp xúc đến tầm mắt của Tô Chi Niệm, lập tức hồi thần, mở miệng nói: "Tô tổng, tám giờ đêm nay, ngài có một bữa tiệc ở kim bích huy hoàng."
Tô Chi Niệm lần nữa lấy một phần văn kiện mới, lúc nghe được câu này, động tác hơi chậm lại, sau đó rất không chút đếm xỉa mở văn kiện ra, hơi rủ mi mắt xuống, ngữ khí lãnh đạm đáp: "Bỏ đi."
"Nhưng mà, Trương tổng Thụy Tư cũng đi, năm trước ngài đã đáp ứng, hạng mục chúng ta phải khởi động vào tháng sau, Trương tổng có đầu tư ..." Lời nói của Trình Thanh Thông còn chưa nói hết, liền nhận được tầm mắt Tô Chi Niệm ném tới, không nóng không lạnh, rất là bình tĩnh, nhưng lại ẩn chứa một cổ lực lượng cường đại, nháy mắt khiến cho cô không dám tiếp tục nói nữa, ngoan ngoãn ngậm miệng.
Dựa theo thường ngày, đụng tới tình huống như vậy, bình thường Trình Thanh Thông đều là nhanh chóng rời đi, nhưng lần này, cô lại đứng ở chỗ cũ không động, Tô Chi Niệm nhìn chăm chú văn kiện trầm tư hai giây, liền lại lặng lẽ bay tầm mắt đến bên Tống Thanh Xuân, con ngươi đen nhánh nhẹ nhàng chuyển hai cái, liền đánh bạo, tiếp tục mở miệng, nhẹ giọng nói: "Nhưng mà, Tô tổng, buổi trưa tôi và Tống tiểu thư tán gẫu, có nói cho cô ấy biết đêm nay có thể phải đi kim bích huy hoàng, cô ấy rất vui vẻ, còn nói đã lâu chưa đi , vừa khéo có thể cùng đi qua chơi đùa..."
Động tác lật văn kiện của Tô Chi Niệm bỗng dưng ngừng lại, qua khoảng một giây đồng hồ, liền nâng mí mắt, nhìn về phía Trình Thanh Thông.
Đáy mắt của anh không có biểu lộ ra cảm xúc gì, Trình Thanh Thông không hiểu rõ Tô Chi Niệm là tin tưởng hay là đang nghi ngờ chất vấn, đầu tiên cô có chút khẩn trương nắm quả đấm, sau đó liền linh quang chợt lóe, phản ứng rất nhanh lại mở miệng nói: "Tô tổng, không tin anh hỏi Tống tiểu thư..."
Nói xong, Trình Thanh Thông liền quay đầu, gọi một câu: "Tống tiểu thư?"
Từ lúc Tô Chi Niệm họp xong rồi về phòng làm việc, tinh thần cả người luôn luôn không tập trung, từ đầu cô liền không nghe thấy rốt cuộc vừa rồi Trình Thanh Thông nói cái gì với Tô Chi Niệm, hiện tại đột nhiên nghe được Trình Thanh Thông gọi tên mình, có chút mờ mịt ngẩng đầu, "Hả?" một tiếng.
"Tống tiểu thư, buổi trưa, không phải cô nói cho tôi biết, cô muốn đi kim bích huy hoàng sao?" Trình Thanh Thông vừa khí định thần nhàn tóm tắt lời nói vừa rồi của mình một lần, vừa thừa dịp khi Tô Chi Niệm không chú ý đến nháy mắt ra hiệu với Tống Thanh Xuân.
Cô từng nói qua muốn đi kim bích huy hoàng vào lúc nào?
Tống Thanh Xuân bất giác nghĩ đáp "Không có", kết quả lại thấy Trình Thanh Thông bày ra tư thế nhờ cậy mình, liền nuốt lời nói trở vào, cô mơ hồ đoán được đây rốt cuộc là tình huống như thế nào, liền thuận theo ý tứ của Trình Thanh Thông, "ừ" một tiếng, sau đó lại nhỏ giọng nói một chữ "đúng".
"Cho nên, Tô tổng..." Lời nói cố gắng tiếp tục khuyên nhủ của Trình Thanh Thông còn chưa nói ra, Tô Chi Niệm liền lãnh đạm mở miệng: "Biết, bảo tài xế chuẩn bị xe vào lúc bảy giờ, cô đi ra ngoài trước đi."
Trình Thanh Thông yên lặng rời đi, trong phòng làm việc quay về an tĩnh, Tô Chi Niệm tiếp tục bận rộn giống như trước, còn Tống Thanh Xuân cúi đầu, nhìn như đang xem tạp chí, tâm lại loạn cả lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...