Nội Tâm Của Trùm Trường Khiến Tôi Bối Rối

1

Lớp chúng tôi còn hạng mục chạy 3000 m vẫn chưa có ai đăng ký tham gia, tôi nhìn lướt qua các bạn nam trong lớp, họ đều né tránh ánh mắt của tôi.

“Tôi đăng ký.”

Trong một góc, trùm trường Thẩm Dục đưa ánh mắt lười biếng quét qua tôi.

[Đừng có ai mơ cướp được sự nổi bật của mình. Mình muốn để vợ thấy được tốc độ và sức bền của mình.]

[Chạy mười phút cũng không hụt hơi.]

Tôi: “???”


Hình như đây là giọng của Thẩm Dục, nhưng môi của cậu ấy không hề động đậy, vẫn đường nằm thành một đường thẳng.

Có lẽ nào?

Tôi không chắc lắm, nên cố nghe lại một lần nữa.

[Mình đã nhờ anh em bạn bè rồi, sẽ không ai dám đăng ký.]

【Mình chạy sẽ ra mồ hôi, lúc đó mình sẽ kéo áo qua ngực, mình sẽ để lộ cơ bụng 8 múi của mình.】

Tôi: “……”


Có lẽ là căn bản chẳng ai muốn chạy 3000m không?

Thẩm Dục, sao cậu ấy lại ngốc thế nhỉ, nhưng cũng có chút đáng yêu?

Mà cậu ấy gọi tôi là vợ sao.

Có phải là cái tôi đang nghĩ không nhỉ?

“Vậy đăng ký cho bạn học kia nhé.”

Tôi nói vội rồi rời khỏi lớp học.

Trước khi ra khỏi cửa, tôi nghe được câu tiếng lòng cuối cùng của Thẩm Dục:

【 Sao vợ mình lạnh lùng vậy, em ấy ghét mình à, huhu! 】


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận