Editor: Minh nguyệt cổ tỉnh thủy
1
Tôi là y tá của Bệnh viện Não thành phố T
Gần đây có một cô bé mới vào viện, hình như thần kinh của cô ấy hơi có vấn đề, đ ố t nhà mình khiến cả tòa nhà ch.áy rụi, bố mẹ cô bé cũng bị thi.êu ch.ết tron trận hỏa hoạn, bản thân thì bị bỏng, mặt mũi hoàn toàn biến dạng.
Gia đình cô bé khá giả, có bố mẹ là giáo viên đại học, tôi không hiểu vì sao một cô bé lớn lên trong môi trường như vậy lại t ự thi.êu chính mình.
Ban đầu cô ấy điều trị trong viện bỏng tốt nhất thành phố, sau đó không biết vì sao em ấy chuyển đến phòng bệnh cao cấp nhất của viện chúng tôi, bị giám sát 24/24. Cho đến một ngày tôi nghe thấy bác sĩ chuyên điều trị cho cô ấy nói: Không có cách nào biết được trong cơ thể cô bé có bao nhiêu "cái""
*Đoạn này mình hiểu nhưng không dịch rõ ra vì tác giả để bí ẩn như zậy đó, nếu các bà chưa đoán được "cái" chỉ cái gì thì suy nghĩ theo mạch truyện từ đầu á, còn nếu không đoán được nữa thì xem trong cmt của bài, mình giải thích hết các chi tiết á.
2
Trong cơ thể có cái gì cơ?
Bao nhiêu cái nghĩa là gì?
Tôi chưa kịp hỏi thì bác sĩ đã bị gọi đi, có chuyện xảy ra với cô bé ấy
Vì tò mò, tôi lén đi theo bác sĩ, khi đến gần phòng bệnh của cô bé, tôi nhìn thấy bác sĩ và y tá vây quanh cửa phòng, cũng ngửi thấy mùi m á u tươi nồng nặc.
Chen qua đám đông, cảnh tượng trước mắt khiến tôi thấy nghẹt thở. Trong phòng bệnh viết đầy những dòng chữ xiêu vẹo bằng máu, tuy không nhìn rõ hết các chữ nhưng tôi thoáng nhìn thấy mấy chữ "gương", "đừng soi"
Cô bé đứng cạnh cửa sổ, quay lưng vào mọi người, dùng ngón tay viết từng chữ bằng m á u lên cửa sổ, nhưng chưa kịp viết thêm em ấy đã ngất đi.
Thấy cô bé ngất đi, các bác sĩ xung quanh chạy đến, đến khi cô bé được đưa ra khỏi phòng bằng cáng tôi mới nhìn thấy mặt của em.
Các đường nét trên khuôn mặt của dính chặt, lẫn lộn vào nhau, trên mặt trải dài các vết sẹo.
3
Nhân lúc bác sĩ khám bệnh, tôi vào văn phòng của ông ấy nhìn hồ sơ bệnh án trên bàn.
【 Bệnh nhân: ×××】
【 Điều trị tại Bệnh viện Não thành phố T, chẩn đoán rối loạn tâm trạng (cảm xúc) chướng ngại, rối loạn đa nhân cách. 】
Dưới cùng bệnh án còn có dòng chữ nhỏ được đánh dấu:
【 Không xác nhận được họ tên bệnh nhân, cũng không thể xác định được bệnh nhân có bao nhiêu nhân cách, đề nghị can thiệp điều trị để giảm thiểu khả năng nhân cách tiếp tục tăng lên. 】
【 Sau đây là những nhân cách đã được xác định. 】
【 Nhân cách ban đầu: Giới tính nam, trưởng thành, hành vi bình thường nhưng ý chí yếu đuối, hiện tại không xác định được nhân cách này còn tồn tại hay không. 】
【 Nhân cách chính hiện tại: Giới tính nữ, trưởng thành, hành vi bất thường, tồn tại. 】
【 Những nhân cách khác: Giới tính nam, trưởng thành, ban đầu hành vi bình thường, sau khi tiến hành can thiệp điều trị bắt đầu xuất hiện hành vi cực đoan, dẫn đến hành vi bất thường, hiện tại không xác định được nhân cách này còn tồn tại hay không. 】
【 Những nhân cách khác:.…】
……
Tôi nhìn vào hồ sơ bệnh án, bỗng nhiên thấy thái dương đau nhói.
4
Tôi được sắp xếp đến phòng bệnh của cô bé.
Bác sĩ đưa cho tôi quy tắc hành xử của y tá..
【 Xin hãy dọn dẹp phòng bệnh cẩn thận, thực hiện nghĩa vụ của y tá, giữ cho phòng luôn sạch sẽ. 】
【 Chú ý đến chất lỏng trong bình truyền dịch của bệnh nhân, nếu còn chỉ còn 1/3 hãy thay bình mới ngay lập tức 】
【 Không được tiếp xúc với bệnh nhân và không được nhìn bệnh nhân】
【 Nếu bệnh nhân có hành vi nói chuyện với bạn, xin hãy đi ngay lập tức 】
【 Khi cần thiết có thể sử dụng thuốc an thần trong ống tiêm để đảm bảo an toàn cho bản thân 】
Bởi vì bất kỳ hành vi nhỏ nào cũng sẽ gây ra những kích thích khác nhau trong đầu bệnh nhân, khiến cô ấy có cơ hội tạo ra những nhân cách khác.
Khi tôi hỏi bác sĩ tại sao tôi không thể giao tiếp với bệnh nhân, ông ấy đã giải thích cho tôi như thế này.
Tôi làm theo lời của bác sĩ nhưng không ngờ cô bé chủ động bắt chuyện với tôi.
Mà cũng không coi là nói chuyện được vì tôi không hiểu cô bé nói gì.
Em ấy nói rất nhiều, nội dung mỗi lần cũng khác nhau.
Tôi cố gắng coi như em ấy không tồn tại và tiếp tục dọn dẹp, nhưng sự chú ý của tôi vẫn tập trung vào em ấy
Cô bé nói không ngừng, như đang thử xem dùng loại "ngôn ngữ" nào sẽ khiến tôi nghe hiểu được vậy.
Nghe gần mười phút tôi bắt đầu thấy sởn cả tóc gáy, cảm giác sợ hãi bao trùm lên cơ thể. Đến khi tôi không chịu được nữa định bước ra khỏi phòng bệnh thì sau lưng vang lên giọng nói trong trẻo lẽ ra không phải của cô bé mới bị bỏng nặng
"Hi... chào mừng đến với... thế giới của chúng tôi."
(Hoàn)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...