Nói Nhỏ Cho Nghe Nè, Tui Thik Cậu Thiệt Đó!
Từ bây giờ mình sẽ không xưng là tg nữa mà sẽ xưng là Bống nhé!(Tên ở nhà của mình cũng như tên của một đứa bạn mình quen trên mạng.)Và cũng từ hôm nay,mình sẽ hạn chế viết tắt hơn nha!Thôi,quay lại vấn đề chính nào!
___________________
Chẳng có gì lạ lẫm khi trên đường xuống canteen,"bộ ngũ siêu đẳng":Nó,hắn,Khôi Nguyên,Vân Anh,Gia Huy bị mọi người vây kín,bàn tán này nọ cả.Cảnh tượng này đã quá quen với năm con người họ.Nhiều lần cả nấy đứa thầm hỏi trong lòng:" Đẹp cũng là 1 cái tội ư?(Đang ăn bị sặc,ai thấy tội cho mình không?)Haiz,đẹp cũng khổ mà không đẹp cũng khổ.Muốn bớt đẹp mà cứ càng ngày càng đẹp hơn là sao?(Sặc tiếp lần 2. *=.=*)"
"Phịch!!!"-Nó thả mình tự do xuống 1 cái ghế trong canteen,mấy đứa còn lại cũng ngồi xung quanh cái bàn đó.
-Mọi người ăn gì?-Khôi Nguyên hỏi.
-Coca.-Hắn.
-Seven up.-Gia Huy.
-KFC,Fanta,Coca,hamburger,khoai tây chiên.....v....v.....(Tinh thần ăn uống quá khí thế!)-"2 nàng còn lại":nó và Vân Anh gọi đủ thứ mà không biết mỏi mồm.Trong khi đó,3 chàng kia nghe thôi mà đầu óc đã xoay như chong chóng rồi!Haiz,bó tay!
-Ăn nhiều vậy không sợ béo sao?-Gia Huy.
-Không.Có ăn muôn đời cũng không béo.-2 con bạn thân cùng trả lời.
-Ăn nhiều quá cũng không tốt đâu!-Khôi Nguyên ân cần.
-Kệ.-2 đứa tụi nó.
-Lợn.-Hắn phán.
-Muốn giề?-Máu nó bắt đầu sôi sôi.
-Tự hiểu lấy.
-Cái tên này...Ax,đã xuống đây ké rồi lại còn không biết điều nữa!Được,tôi cho anh biết thế nào là lễ độ này!-Nó xắn tay áo như chuẩn bị vào cuộc boxing.Những người còn lại vội can ngăn:
-Thôi thôi cả trường sẽ loạn theo 2 người đấy!-Khôi Nguyên.
-Phải,bớt nóng giận sẽ tốt hơn!-Gia Huy.
-Coi anh ta như không khí là được rồi Linh Chi.-Vân Anh.
-Hứ,tại cái kẻ nào không biết điều đó chớ!-Nó nhìn hắn khinh khỉnh.
-Tôi nghĩ gì thì nói đấy thôi.Sự thật luôn luôn phũ phàng,đặc biệt là với "cô"!-Hắn mỉa mai nó,cố ý nhấn mạnh chữ "cô".
Nó lại bắt đầu xì khói,vừa mới đứng lên đã bị Vân Anh và Khôi Nguyên lôi xuống.Cái tên chết tiệt này...Đáng ghét!
-Thả ra đi!Không thể nhịn tiếp với cái tên này nữa!-Nó cố giằng mạnh tay mình ra khỏi 2 người kia nhưng vô ích,Khôi Nguyên quá khoẻ.
- Linh Chi,bình tĩnh lại!-Cậu vừa trấn an,vừa giữ lấy nó.
-Phải,mày đừng nóng giận như vậy!-Vân Anh cũng ra sức dập ngọn lửa bùng bùng trong người nó.
-Khánh Sơn,mày nói gì đi!Xin lỗi càng tốt,không lại bị người ta cho ăn đập bây giờ!-Gia Huy tốt bụng nhắc nhở nhỏ với thằng bạn,sợ nó nghe thấy nên nói rất khẽ,ghé sát tai hắn.
-Sợ?Mày nên biết trong từ điển của tao chưa bao giờ có từ này.Trời cao đất dày tao còn chẳng sợ huống chi cô ta?Mà tao nói sự thật chứ có sai đâu!Cô ta ăn như lợn!-Hắn tỉnh bơ nói chả cần khẽ khàng gì giống Gia Huy.Đương nhiên là nó nghe và giờ đây là tức lộn ruột.
-Anh...-Mặt nó đỏ lên vì quá tức giận.Tưởng chừng chiến tranh Thế giới lần thứ III chuẩn bị bùng nổ thì vật cứu nguy xuất hiện.
"Tùng tùng tùng"-Hồi trống vang lên.Vào học rồi.
-Sao nhanh thế nhỉ?Chưa ăn gì cũng như chưa nghe Khôi Nguyên kể chuyện mà?-Gia Huy thắc mắc.
- Ừ,có khi có việc gì đó.Vậy giờ ra chơi tiếp kể nha Nguyên!-Vân Anh cười thân thiện.
- Ờ,cũng may vào học.Coi như 2 ông bà khỏi cãi lộn nhau nhé!-Cậu quay sang nó và hắn cười toét miệng.Trông 2 cái mặt anh chị kia kìa!Haha!
-Lát nữa tôi xử anh!-Nó gằn giọng.
- Được,tôi sẽ đợi.-Hắn trêu tức lại nó.
-Hứ.-Nó lườm Khánh Sơn " đập troai" cháy da cháy thịt rồi quay ngoắt đi,"Hứ" một điệu vừa buồn cười mà cũng vừa đáng sợ.
Rồi hắn cũng đi lên lớp cùng cả đám.Trên đường đi,2 "vị hôn thê tương lai" luôn dành "sự quan tâm,trìu mếnx cho nhau bằng cặp mắt đằng đằng mui sát khí.Haiz,đến chịu với đôi nayg mà!*Cười*
________________
Các bạn nhớ đón đọc chap sau nhé!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...