Cuối cùng Tô Niên cũng cùng Túc Thương đi phó bản hằng ngày.
Cá Mặn: Sao nay thấy Cá Bay nói rất ít.
Ngọc Bồi Ngàn Năm: Bị thương tay, không thể đánh chữ.
Cá Hồng: Tôi thấy Ngọc Bồi rất quen thuộc với Cá Bay nha, có drama gì ở đây không.
Ngọc Bồi Ngàn Năm: Đừng hại tôi, bạn cùng phòng thôi.
Cá Khoai: Sinh viên à?
Ngọc Bồi Ngàn Năm: Ừm.
"Ký túc xá chỉ có em với cậu ta?"
Kênh tổ đội ồn ào nói nhiệt nhưng có hai người lại âm thầm nói chuyện với nhau.
Tô Niên cảm thấy như đang yêu đương vụng trộm vậy, rất phấn khích.
Bạn nói với Thương Long: Một phòng tận bốn giường lận, nhưng năm nay chỉ có hai đứa em thôi.
Ký túc xá sinh viên thật cũng không chia theo khoá, có khi một phòng có tận ba khoá ở chung, vậy nên trường hợp phòng không đầy người như họ vẫn là có.
Trên màn hình nam Tiêu Dao đứng bên cạnh thiếu nữ Cá Bay đối với boss Mộ Dung Phục phóng kiếm khí liên tục.
Tô Niên điều khiển bé Cá Bay chạy khỏi những vụn băng xuất hiện dưới chân mình.
Rầm.
Boss ngã xuống.
Cá Hồng: Từ lúc có Cá Bay tôi mới được đãi ngộ cùng đại thần đi phó bản thần tốc, quá đã.
Bạn nói với Thương Long: Anh không thường đi phó bản ạ?
"Ừm, tôi lười."
Túc Thương theo kiểu người chơi nhân dân tệ, anh nạp tiền vào game ào ào, đến khi mạnh nhất sever rồi lại càng không hứng thú với phó bản nữa.
Nếu không phải lâu lâu lên pk cũng vui thì chắc anh cũng bỏ game lâu rồi.
Cá Hồng: Hình như Cá Bay chưa có vũ khí môn phái nhỉ, đi kiếm tân mãng thần phù* không?
*Tân mãng thần phù là mảnh vỡ để ghép vũ khí môn phái.
Ngọc Bồi Ngàn Năm: Làm một cái cầm cho đẹp cũng được.
Cá Khoai: Nhận cái túi lão hữu* đã cho sẳn thần khí 8x rồi đó.
*Túi quà lão hữu là đồ game cho tân thủ cấp 70, cái túi đó có thể dùng đến cấp 100, có rất nhiều đồ bên trong.
Cá Hồng: Đúng rồi ha, Cá Bay đã nhận chưa?
Cá Bay: Chưa...
Thương Long:...
Cá Hồng:...
Cá Khoai:...
Cá Mặn:...
Ngọc Bồi Ngàn Năm:...!Là do tôi quên, cậu ấy không biết gì đâu.
Cá Mặn: Không đúng! Cậu cũng không phải sư phụ người ta.
Thương Long:...
Cá Bay:...
Cá Hồng:...
Cá Khoai:...
Ngọc Bồi Ngàn Năm:...
Thương Long: Đó là cái gì?
Cá Hồng:...
Cá Khoai:...
Cá Mặn:...
Ngọc Bồi Ngàn Năm:...
Tô Niên cũng muốn chấm theo lắm nhưng mà cậu không dám.
Ngọc Trạch thấy cậu đập tay bộp bộp trên bàn thì cũng buồn cười.
Đại thần cũng có cái không biết cơ đấy.
Cá Hồng: Đi đi, Ngọc Bồi kéo đội qua Đại Lý đi, đại thần người ta có sài lão hữu đâu mà biểu biết.
Cá Mặn: Đúng đúng!
Cá Khoai: Đi đi!
Thương Long:...
Cá Hồng: Tự nhiên sao tôi thấy lạnh lạnh vậy nhỉ?
Cá Mặn:...
Cá Khoai:...
Bạn nói với Thương Long: Túc Thương anh đừng giận.
Tô Niên cười ngã trái ngã phải.
Ngọc Bồi Ngàn Năm im lặng kéo tổ đội sang Đại Lý, không cùng đám Cá kia kéo thù hận của đại thần, cẩn thận chết cũng không biết tại sao.
"Tôi không giận, nếu không phải em không chịu nhận đồ của tôi thì cũng không cần nhận cái túi lão hữu gì đó."
Túc Thương sâu sắc cảm thấy bản thân có nhiều tiền hơn cũng bất lực trước Tô Niên.
Bạn nói với Thương Long: Em cũng không cần mạnh mà, có anh rồi, không cần phung phí vì em đâu.
Túc Thương cảm thấy đứa nhỏ này quá biết vỗ mông ngựa, một câu "có anh rồi" thật sự quá dễ nghe.
"Đúng vậy, có tôi rồi, em cứ việc dựa dẫm vào tôi."
Tô Niên mặt đỏ bừng bừng ngồi bó gối trên ghế, trái tim đập thình thịch không ngừng.
Sau đó thiếu nữ Cá Bay dưới sự chỉ dẫn của đám người thành công cầm trên tay món vũ khí môn phái đầu tiên.
Vũ khí của Nga My là một thanh kiếm giống như thanh Ỷ Thiên kiếm* vậy đó, nhìn cũng rất phong cách.
*Chắc các bạn đã xem phim Ỷ Thiên Đồ Long Ký rồi đúng không, chắc cũng tưởng tượng được đi.
Cá Hồng: Đục cái lỗ đập viên băng công cấp ba vào là đẹp hết sảy.
Cá Mặn: Đúng đúng, giống tôi này.
Cá Mặn cũng là Nga My, nhưng trên tay cô cầm là thần khí cấp 105 tám sao, vũ khí môn phái bình thường là bảy sao, sau khi nâng cấp tám sao thì một thanh kiếm sẽ biến thành hai.
Đập đá thuộc tính vào vũ khí sẽ khiến cho nó nổi lên màu sắc của thuộc tính đó, băng công thì sẽ là hiệu ứng sóng nước màu xanh lam, rất xinh đẹp.
Tô Niên đã để ý những món vũ khí mà họ cầm rồi, lúc này nghe họ nói, lại thêm món vũ khí vừa mới ra lò của cậu thì mới hiểu ra, để được như vậy cần phải làm thêm rất nhiều thứ nữa.
Cá Bay: Tốn kém lắm, không cần đâu ạ, dù sao cũng có sư phụ em gánh.
Thương Long: Đúng rồi.
Cá Hồng:...
Cá Khoai:...
Cá Mặn:...
Ngọc Bồi Ngàn Năm:...
"Nhưng mà mang tiếng là đệ tử tôi nhưng nhìn em quá mức nghèo nàn, người ta sẽ nghĩ tôi không thương em."
Túc Thương giọng buồn bã nói.
Tô Niên nghe mà đờ cả ra.
Bạn nói với Thương Long: Vậy...!Nhưng tốn tiền lắm.
Tô Niên bối rối nói.
"Xem như quà xuất sư* của em đi, được không?"
Túc Thương bắt đầu dụ dỗ.
*Xuất sư cũng không phải là rời khỏi sư môn nhé, người chơi đến cấp 60 là được xuất sư, chỉ là hình thức thôi, không muốn thì không cần xuất sư.
Bạn nói với Thương Long: Anh không muốn làm sư phụ của em nữa hả?
Nhưng mà Tô Niên lại quan tâm vấn đề này.
"Cũng...!Ừm đúng rồi, tôi muốn cùng em bái cái khác."
Túc Thương tính nói chỉ là hình thức, nhưng anh nghĩ đến một chuyện nên đổi lời luôn.
Bạn nói với Thương Long: Bái cái gì?
Tô Niên không hiểu hỏi, chút khó chịu vì anh muốn hủy bỏ quan hệ sư đồ với mình cũng tạm thời lặn xuống.
"Tôi muốn cùng em kết bái phu thê."
Lời này Túc Thương nói đặc biệt chậm, đặc biệt trầm, thâm tình mà ở bên tai Tô Niên vang lên.
Xoát.
Toàn thân Tô Niên như muốn bốc cháy.
"Em đồng ý không, Niên Niên?"
Thấy chưa đủ người kia còn bồi thêm một câu nữa.
Tô Niên cảm thấy mình sắp tan thành một bãi xuân thủy rồi, mặt nóng đến doạ người, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, đập bang bang không ngừng, tay chân không biết để đâu mới được, bối rối vô cùng.
"Niên Niên?"
Bạn nói với Thương Long: Em...
Bạn nói với Thương Long: Kết hôn trong game rất tốn tiền.
"Phụt!"
Tô Niên mặt đỏ như trái cà chua im lặng chịu đựng tiếng cười từ tính của người kia, cậu...!Cậu nói cái gì vậy chứ!!!
"Vậy là em đồng ý với tôi rồi đúng không, Niên Niên?"
Tô Niên cảm thấy bản thân bị trêu ghẹo đến chín cả người.
Nhưng không thể không nói cậu bị hai chữ kết hôn kia làm cho xao động.
Dù chỉ là kết hôn trong game...!Cậu cũng muốn.
Bạn nói với Thương Long:...!Ừm.
Nói cậu ích kỷ cũng được, cậu muốn cùng anh kết phu thê.
"Niên Niên, em thật đáng yêu!"
Túc Thương trầm thấp cười, chắc chắn lúc này đứa nhỏ mặt rất đỏ đi.
Vậy mà vẫn mạnh dạn nói "ừm", xem ra là thật sự thích anh.
Tô Niên bị nói đáng yêu cả người chẳng khác gì con tôm luộc thơm ngon đợi người đến xơi tái, cuộn tròn ở trên ghế gấp nhìn nam nhân trên màn hình, đôi mắt đặc biệt khao khát, muốn vươn tay chạm đến.
Ngọc Trạch im lặng nãy giờ, lúc này cảm nhận một chút bi ai trên người bạn cùng phòng mà trong lòng không sao thoải mái được.
"Niên Niên, em thích Thương Long hay thích Túc Thương?"
Bỗng nhiên lúc này người kia lại hỏi như vậy khiến Tô Niên ngẩn ngơ ra.
Nhưng vấn đề này cậu lại không bối rối.
Bạn nói với Thương Long: Không phải đều là anh sao?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...