Nở Nụ Cười Chào Băng Giá
Sau một tiếng đồng hồ, Y Nhiên êm thấm trở về phòng kí túc với hai túi đồ đầy ắp. Cô khẽ đạp cách cửa, tiến vào trong sự lặng lẽ cùng ấm ức. Ngồi phịch xuống giường, cô ngán ngẩm nhìn căn phòng trống không, lòng tự hỏi rốt cuộc Kiếu Thập đã đi đâu. Bặm môi, cô chợt nghĩ về nụ hôn kia, gò má hai bên ửng hồng- Tên chết tiệt! Làm bổn cô nương phải hy sinh bản thân, tặng nụ hôn đầu cho hắn. Ôi mẹ ơi!! Càng nói càng thấy ớn! (P/s: Nam chính cũng lần đầu mà:
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...