Nợ Nhau Một Lời Hứa

Muathuvang
“Hôm đó tôi đã nhìn thấy em và Phương Úc Vấn.” Những lời này, đối với chính bản thân Trọng Lâm cũng không có sức thuyết phục. Bởi vì dù sao anh cũng không nhìn thấy hai người đã làm những gì, thứ anh nhìn thấy chỉ là Phương Úc Vấn từ trong phòng của cô đi ra, mà vừa vặn Ý Hàm lại mang thai, cho nên anh mới đi đến kết luận này.

Mà nếu như không phải là của Phương Úc Vấn, cũng không thể là của anh. Bởi vì khoảng thời gian đó anh không có chạm vào cô, nếu thật sự có, không thể có chuyện anh không nhớ được.


“Trọng Lâm, tôi không biết rốt cuộc anh đang nghĩ gì, tôi chỉ muốn nói cho anh biết, Thu Ý Hàm tôi cho đến bây giờ cũng chưa từng làm việc gì có lỗi với anh cả, chỉ có anh vẫn luôn làm tổn thương tôi.” Lần này thực sự Thu Ý Hàm đã phẫn nộ, anh có tư cách gì chứ? “Tôi muốn ly hôn, tôi không cần anh, Thu Ý Hàm tôi không muốn dây dưa gì với Trọng Lâm anh nữa.”

Để nói ra những lời này Thu Ý Hàm cần rất nhiều dũng khí, hiện tại đối với Trọng Lâm cô đã hoàn toàn tuyệt vọng, cô không muốn dây dưa gì với anh nữa, không muốn tiếp tục kéo dài cuộc hôn nhân thống khổ này nữa, không muốn tình yêu khiến cô đau đớn này nữa. Thu Ý Hàm cảm giác thân thể mình đang bị xé rách vỡ vụn, mỗi một tế bào cơ thể đang nát ra.

Hiện tại cô không thể làm bất cứ điều gì, không muốn gì, chỉ muốn rời khỏi nơi này. Tựa như kẻ phát điên chạy ra ra ngoài, cô không biết tại sao bản thân mình lại có thể nhớ rõ phải đi như thế nào, nhưng tựa như tất cả ấn tượng khi bắt đầu bước chân vào Ám Môn đều dần dần hiện lên, giúp cho cô biết được con đường thoát khỏi nơi này. Khi Trọng Lâm thoát khỏi suy nghĩ tỉnh lại thì mới phát hiện ra Thu Ý Hàm đã sớm chạy khỏi đây.

Thu Ý Hàm lái xe tựa như kẻ điên muốn tìm chỗ chết, Trọng Lâm đành phải ở phía sau gắt gao đuổi theo, nhưng lại sợ mình bám sát quá sẽ khiến cho cô không khống chế được cảm xúc mà xảy ra chuyện gì đó.

Chính là chuyện anh không muốn nhất cuối cùng cũng đã xảy ra, bởi vì xe chạy quá nhanh nên Thu Ý Hàm không thể xử lý nhanh gọn được cuối cùng đã đâm xuống vách núi. Trọng Lâm thực sự đã cảm thấy hối hận khi trước đây mình đã thiết lập Ám môn ở nơi hẻo lánh như thế này, nếu không Ý Hàm sẽ không xảy ra chuyện rồi.


Đột nhiên trong đầu Trọng Lâm lóe lên một hình ảnh, là ngày mà anh thấy Phương Úc Vấn đi ra từ phòng của cô. Anh không ngừng dùng rượu để chuốc say chính mình, cuối cùng anh đã trở lại phòng bằng cách nào? Là Ý Hàm, cứ như vậy anh áp Ý Hàm dưới thân, rốt cuộc hồi lâu sau cũng có được cô một lần nữa. Lần đó anh ngủ tận ba ngày, khi anh tỉnh lại phát hiện ra không thấy Ý Hàm, đồng thời cũng không nhớ được những chuyện sau khi uống rượu.

Đứa bé là của anh, Ý Hàm chưa từng phản bội anh. Nhưng anh đã làm những gì, không chỉ vu oan cho cô đã phản bội mình còn tự tay giết chết con của chính mình. “Ý Hàm, Ý Hàm.” Hiện tại Trọng Lâm đã liều lĩnh đi tới bên vách núi, tất cả người của Ám Môn đều đã nhận mệnh lệnh của anh, không quản ngày đêm ra sức tìm kiếm dưới vách núi.

Hiện tại Trọng Lâm đã rối tung rối mù, hoàn toàn không có chú ý tới thiếu một người, người đó chính là A Hổ. Cuối cùng Trọng Lâm cũng không tìm được gì cả, chỉ còn xác xe trống rỗng hư hỏng nặng và một vài mảnh quần áo trên người Thu Ý Hàm.


Không biết người ở đâu, còn sống hay đa chết, có ý kiến còn bảo Ý Hàm đã bị chết cháy mất xác, quả thực là cô muốn tự sát. Sau khi xử lý tên thủ hạ lắm lời kia xong anh vẫn một mực không tin Thu Ý Hàm thực sự đã chết.

Ngày đó Thu Ý Hàm chạy ra liền gặp được A Hổ, hơn nữa A Hổ vì muốn cứu cô thoát khỏi Trọng Lâm đã cố ý dựng lên một vụ tai nạn. Trước lúc xe bị lật rơi xuống vách núi cô cũng đã lén nhảy khỏi xe, sau đó A Hổ đưa cô rời đi. Chính là tốc độ xe lúc đó rất cao, khi nhảy khỏi xe té xuống, đầu và mặt của cô bị va chạm mạnh với mặt đất nên bị thương không nhẹ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui