Các luật sư được chọn trả lời từng người một.
"Chúng ta có thể chấm dứt hợp đồng.
Họ đã tiến hành xây dựng, nhưng chúng ta có thể chứng minh rằng có một lỗi nghiêm trọng trong tòa nhà.
Chắc chắn sẽ có một vài sai sót xuất phát từ quá trình xây dựng.
Nếu ta có thể chứng minh rằng có một khiếm khuyết nào đó dẫn đến chi phí sửa chữa bổ sung thay thế, thì ta có thể yêu cầu nguyên đơn bảo hành sửa chữa những lỗi đó.
Trong trường hợp này, tôi biết rằng có một trường hợp tiêu biểu nói rằng họ không cần phải thanh toán đầy đủ cho việc xây dựng."
"Cậu nói đúng.
Trước đây tôi đã phụ trách một trường hợp tương tự, nhưng sau khi kiểm tra kỹ lưỡng tòa nhà, chúng ta phát hiện ra rằng một phần của tầng một hơi nghiêng.
Chúng ta đã thu được bằng chứng về khu vực có lỗi đó và thông qua các phương tiện truyền thông, chúng ta đã cảnh báo về sự nguy hiểm của những lỗ hổng như vậy trong các tòa nhà.
Sau khi giá trị cổ phiếu của công ty xây dựng tạm thời giảm xuống, cuối cùng chúng ta đã thắng kiện."
Sau khi nghe câu trả lời đó, Sehun quay lại với Yoonshin.
"Luật sư Do Yoonshin."
"Vâng, thưa Luật sư Kang."
"Cậu có kế hoạch gì để giành chiến thắng trong trường hợp này? Ngoại trừ những gì tiền bối vừa đã nói, hãy cho tôi biết câu trả lời của cậu"
"Một khoản bù trừ bằng cách trả nợ thì sao? Trường hợp nào cũng thế, việc xây dựng bị trì hoãn và có thiệt hại.
Vậy cả hai bên đều có trách nhiệm."
"Nhưng cậu vừa nói có những tình tiết rõ ràng đối với bị cáo cho thấy họ đã ngăn cản việc xây dựng.
Làm thế nào cậu mà có thể bỏ qua điều đó được hả?"
Đầu óc Yoonshin trở nên trắng xóa, và khi Sehun tiếp tục dồn ép cậu bằng cách thẩm vấn thì kỹ năng ứng biến của Yoonshin gần như đã chạm đáy.
Cậu luật sư trẻ cố gắng đưa ra một câu trả lời, nhưng rồi cậu chẳng thể thốt lên lời.
Nhắm nghiền mắt rồi lại mở ra, cậu e dè trả lời: "Nếu anh cho tôi chút thời gian, tôi có thể nghĩ ra cách bắt đầu từ bây giờ."
"Tôi đã cho cậu hai ngày rồi.
Đây là một vụ kiện rất đơn giản.
Mấy hậu bối với một số kinh nghiệm nhắm mắt cũng giải quyết được vụ này ".
"Anh chỉ cho tôi hai ngày để đọc vụ án và trình bày tóm tắt."
Đôi mắt nheo lại của người cộng sự tỏ vẻ thất vọng như thể anh ta biết rằng Yoonshin sẽ trả lời như vậy.
"Thế là cậu đang nói với tôi rằng cậu chỉ đơn giản là làm bài tập về nhà thôi hả.
Cậu đã ghi nhớ các tài liệu, trình chiếu, sắp xếp các sự kiện và tạo một bản in.
Cậu có nghĩ rằng mình còn đang ở trường luật, chuẩn bị cho kỳ thi cấp giấy phép không vậy? Trong hai ngày qua, cậu chưa lần nào nghĩ về việc làm thế nào để chúng ta có thể giành chiến thắng đúng chứ?"
Yoonshin không thể trả lời.
"Năm tư, Doguk không cần một luật sư khách quan.
Chúng tôi muốn một luật sư có thể thắng kiện.
Thời gian sao? Tất nhiên cậu đã không có thời gian.
Nhưng cậu có muốn nói điều đó với khách hàng của mình không? Thưa ngài, ngài chỉ cho tôi hai ngày.
Tôi xin lỗi vì sự thất bại này.
Tôi tin rằng ngài phải bồi thường thiệt hại cho nguyên đơn thôi."
Khuôn mặt tái nhợt của Yoonshin hoàn toàn không còn giọt máu sau khi nghe những lời chỉ trích gay gắt của Sehun.
Tất cả những gì Sehun nói hoàn toàn đúng.
Yoonshin có suy nghĩ một chiều rằng cậu sẽ bị kiểm tra về kỹ năng ghi nhớ và tóm tắt của mình mà thôi.
Cậu đã tin rằng Kang Sehun xấu tính muốn làm cậu căng thẳng bằng cách đưa cho cậu một đống tài liệu khổng lồ.
Nhưng nếu cậu suy nghĩ cẩn thận và logic hơn một chút, tên luật sư kia luôn bận rộn sẽ không có thời gian rảnh rỗi và sẽ không thèm làm điều đó với cậu.
Nếu không thể làm những công việc đơn giản, thì không thể bước chân vào công ty luật này.
Lẽ ra Yoonshin phải đọc được ẩn ý để nhận ra mục đích thực sự đằng sau nhiệm vụ của mình là gì.
"Đã một tháng kể từ khi cậu vào công ty, nhưng cậu vẫn là người ngoài cuộc.
Tôi nên đợi bao lâu nữa nhỉ? Cậu có cần một tháng nữa không?"
"Tôi thực sự xin lỗi.
Tôi đã không nghĩ xa đến thế."
"Cậu có thể tiếp tục làm các file pro bono.
Bắt chước các công tố viên, đấu tranh cho công lý và giúp đỡ người nghèo—cậu có thể tiếp tục làm những gì cậu đã và đang làm bên ngoài công ty này.
Cậu sẽ cảm thấy thoải mái và tiếp tục cuộc sống mà cậu đã sống từ trước cho đến nay với tư cách là một cậu chủ trẻ giàu có và nhân từ.
Nếu cậu muốn điều đó, cứ thoải mái nói với tôi.
Tôi không hứng thú với những cộng sự không thể hòa nhập đâu."
Sau câu nói cuối cùng, Sehun ném những tờ giấy đặt trước mặt lên không trung.
Những tờ giấy rơi ra phía sau đầu Sehun và che mất một phần của bức tranh trên bức tường phía sau, rồi nhẹ nhàng hạ cánh từng cái một xuống sàn nhà trống trơn.
Yoonshin rất khó chịu với Sehun, người đã ném hai ngày đau khổ của cậu đi như rác rưởi.
Nhưng dù vậu cậu vẫn cố giữ bình tĩnh và nói, "Vậy ý anh là anh sẽ không nghe tôi nữa sao?"
"Cậu là người đã nói rằng sẽ chỉ xin một chút thời gian của tôi.
Đó không phải là một thói quen tốt đâu Do Yoonshin."
"Tôi vẫn còn vụ án hình sự.
Đó là tội sơ suất nghề nghiệp dẫn đến chết người."
Sehun đã định đứng dậy định rời đi nhưng lại thôi.
Anh lặng lẽ nhìn Yoonshin, người đang cố giữ bình tĩnh để chuyển slide trên màn hình sang bản tóm tắt về vụ án hình sự.
Ánh mắt họ gặp nhau.
Mí mắt của Yoonshin rung lên vì tức giận, nhưng chỉ có vậy thôi.
Dù có khó chịu, nhưng Sehun đã chỉ ra những lỗi mà Yoonshin hiểu bản thân đã sai như thế nào.
Sehun trách Yoonshin cầm đèn chạy trước ô tô, nhưng trong thâm tâm anh ấy phản đối phong cách làm việc của một công ty luật lớn.
Yoonshin điềm tĩnh cố gắng thuyết phục anh một cách bình tĩnh.
"Anh nói rằng anh sẽ tham dự bài test của tôi.
Đó là những gì anh đã nói.
Và đó vẫn là thời gian của tôi.
Tôi vẫn còn nhiều điều muốn nói."
"Rồi mọi thứ lại xảy ra tương tự nhau?."
"Tôi bị trách mắng vì tôi ngu ngốc.
Tuy nhiên, tôi vẫn muốn hoàn thành cho mọi người thấy những gì tôi đã hoàn thành."
Các luật sư im lặng và quan sát phản ứng của Sehun.
Lông mày của Sehun nhướng lên, và rồi, vì một lý do nào đó, anh bèn ngồi xuống.
Anh vắt chéo chân và khoanh tay trước khi hất cằm một cách ngạo mạn.
"Làm đi.
Tôi đang mong chờ vai diễn mà cậu đảm nhận lần này."
Yoonshin cắn chặt môi, rồi nắm chặt hơn con trỏ laser.
Sau đó, cậu tiếp tục bài thuyết trình của mình.
Sehun quan sát từng cử động của cậu chàng trước mặt.
Bầu không khí trong phòng ngày càng nặng nề và như chìm sâu xuống lớp sàn của phòng họp.
[ con rắn Kang đang nuốt em tôi kìa:) đi làm gặp ông chủ như anh chắc khóc nguyên tháng huu]
19.2.2023.