Xem như là hậu truyện đi
────────────────────────────────────────
Tuy rằng Phillip không còn là Công Tước, thế nhưng thân là thần thú thông tuệ, thế là, ở tại Gelun làm ăn buôn bán. Hơn nữa, những năm gần đây, việc buôn bán càng làm càng lớn. Tuy vì sợ bị mọi người nhận ra thân phận, vẫn luôn đeo mặt nạ bạc, nhưng vẫn có không ít cô gái ôm hy vọng được gả vào nhà giàu sang phú quý bon chen đổ xô tới tìm. Đương nhiên, ngài Phillip của chúng ta sao có thể xem trọng đám đôi son tục phấn kia chứ?
Cuộc sống sinh hoạt của Phillip dù không xa hoa như khi còn ở tòa thành, nhưng so với người bình thường mà nói thì đã là giàu sang sung sướng hơn rất nhiều. Karl cũng từ một tiểu nô lệ trở thành tiểu tình nhân của riêng ngài. Còn có khát cầu gì nữa đây?
Theo công việc làm ăn càng làm càng lớn của Công Tước, Công Tước xã giao cũng dần dần nhiều hơn. Đêm nay, Công Tước lại bị mời đi tham gia một buổi tiệc tối, nói là tiệc tối, kì thực là một đại hội thân cận. Phillip luôn mang mặt nạ cùng người khác bàn chuyện làm ăn, nhưng khí chất quý tộc bẩm sinh cùng thân hình cao lớn, làm cho người ta không khỏi muốn rình xem gương mặt dưới lớp mặt nạ.
“Phillip tiên sinh, rất vinh hạnh khi ngài tới tham gia yến hội của tôi.” Phillip vừa tiến đến, quét mắt toàn bộ hội trường liền nhíu mày, thầm nghĩ『 mình nên ở nhà, chơi với Karl thì hơn. 』 bất quá, vẫn nên giữ cho chủ nhân nơi này một ít mặt mũi ── Mary phu nhân, dù sao, gần đây việc buôn bán châu báu còn cần Mary phu nhân bắc cầu giùm. “Có thể được Mary phu nhân mời đến, phải là vinh hạnh của tại hạ mới đúng.” Phillip tao nhã cầm lấy ly Champagne trên khay của phục vụ, hướng Mary phu nhân mỉm cười. “Vậy hi vọng ngài đêm nay vui vẻ!” Mary phu nhân hướng Phillip cười đáp lại.
Nhìn những người có mặt trong phòng, rõ ràng, nữ nhiều hơn nam. Phillip khẽ hừ một tiếng, khinh thường nhìn đám nam nam nữ nữ trong hội trường, xoay người đi ra đại sảnh…
“Phillip? Phillip tiên sinh!” Phillip còn chưa quay đầu lại nhìn người gọi tên hắn, ngược lại người nọ rất nhanh đã chạy đến trước mặt Phillip, nói: “Phillip tiên sinh, có thể cùng ngài nói chuyện không?”
“Chúng ta hẳn là không có chuyện gì để nói đi.” Phillip thấy người tới là kẻ đã bại dưới tay hắn trong một cuộc hộp không lâu trước đó Bill, bình tĩnh nói.
“Nếu… Nếu, ta nói cho người khác biết, ngươi là một con sư tử thì sao?” Bill hạ giọng, nói với Phillip.
Phillip trấn định tự nhiên nói: “Bill tiên sinh, ngươi không phải là bởi vì thua ta, nên tinh thần xảy ra vấn đề chứ. Ở phương diện này, thứ lỗi cho ta bất lực.” Nói xong, còn nhún nhún vai, tỏ vẻ bản thân không thể giúp đỡ được.
“Đừng tưởng rằng chuyện của ngươi không có ai biết! Đừng quá tự phụ, ngươi bất quá cũng chỉ là một con súc sinh thôi!” Bill thấy Phillip không thay đổi nét mặt, có chút nóng nảy, trong lời nói công kích không ít, “Nhân tài sẽ khống chế thế giới này. Sẽ khống chế tên súc sinh ngươi! Ta tuyệt đối sẽ không để súc sinh như ngươi đạp lên đầu ta!”
“Vậy sao?” Thái độ của Phillip vẫn không cho là đúng, nhưng, trong ánh mắt lộ ra sát khí. Chính là đêm quá tối, Bill không có chú ý tới.
Trong phòng ngủ
“Phillip, ngài đã trở lại!” Karl vừa thấy Phillip liền bổ nhào vào trong lòng Phillip.
“Không lạnh sao?” Nhìn Karl chỉ mặc một lớp áo tơ lụa mỏng manh bên ngoài, ngay cả quần lót cũng không mặc, hai mắt Phillip híp lại, một tay ôm vòng eo nhỏ của Karl, một tay khác từ lớp áo khoác luồn vào, sờ lên bắp đùi của Karl.
“Sắc lang!” Bị Phillip chiếm tiện nghi nên Karl la lớn, tay Phillip ôm lấy cả cơ thể Karl. Phillip hạ thấp giọng nói, ở bên tai Karl thì thầm: “Ta không phải là sắc lang, ta là sắc sư tử nha… Karl có muốn con sư tử này không?”
Karl ôm chặt lấy Phillip, cảm nhận được Phillip không thích hợp, hai tay ôm lấy đầu Phillip, nhìn Phillip, nói: “Phillip, có chuyện gì vậy? Ngài không giống với bình thường.”
Phillip không muốn Karl lo lắng, khẽ liếm ngón tay của Karl, nói: “Không cần lo lắng, bảo bối. Ta có thể xử lý được. Bất quá, hiện tại, phải nhờ em giúp một chuyện rồi?”
“Em thật sự có thể giúp sao?” Karl vẫn chưa biết gì, hưng phấn hỏi.
“Đương nhiên!” Nói xong, Phillip đem Karl áp ở lên trên giường. Trước khi Karl kịp phản kháng, liền hôn nhanh lên môi Karl. Khi Karl muốn mở miệng phản kháng, lại thừa cơ đem đầu lưỡi linh hoạt chen vào cái miệng nhỏ nhắn đầy hương vị ngọt ngào của Karl, không ngừng liếm láp trong khoang miệng Karl.
Khi Phillip buông Karl ra, mặt Karl đỏ bừng thở hổn hển. Phillip lại thấy ngứa ngáy trong lòng liền đè Karl xuống tiếp tục hôn môi, rồi hôn dần xuống cổ, tới xương quai xanh, đi tới trước ngực Karl, cách lớp áo khoác, chuẩn xác ngậm lấy điểm đỏ trước ngực Karl. Áo khoác bị ướt một mảng, trở thành nửa trong suốt, càng làm cho tâm Phillip ngứa ngáy không thôi. Hai tay đem áo khoác trên người Karl kéo lên trên, hai chân cân đối của Karl, vòng eo mảnh khảnh, bộ ngực gầy… Dưới sự ngầm đồng ý của Karl, Phillip đã đem Karl cởi đến trần như nhộng… Phillip đứng dậy, đem quần áo trên người xé rách, tất cả đều ném xuống dưới đất.
“Ha ha, nuôi nhiều năm như vậy, em vẫn gầy thế này…” Tay Phillip phảng phất như có ma lực, toàn thân Karl như có lửa đốt.
“A… Không nên…” Karl miệng từ chối, thực chất tay lại không ngừng ôm chặt Phillip. “Thật là tiểu gia khỏa thích nói dối… Ta phải trừng phạt em mới được!” Nói xong, đi nhéo nhéo hạ thể của Karl. “A ~~ không nên bóp!”
Phillip khi nặng khi nhẹ vuốt ve hạ thân của Karl, “Karl, vật nhỏ của em thật là đáng yêu, phấn nộn béo mập, không biết khi đứng lên sẽ có dạng gì nhỉ?” Nói xong, hạ thấp thân mình, đem dục vọng của Karl bỏ vào miệng, tinh tế nhấm nháp. Dưới kỹ năng khẩu giao cao siêu của Phillip, Karl chỉ trong chốc lát sau liền đầu hàng. Karl trong miệng đứt quãng nói: “Phillip… Phóng… Buông ra… Em…” Còn chưa nói xong, Karl dưới cái hút mạnh của Phillip, bắn vào trong miệng Phillip.
Karl vừa tức vừa thẹn đánh vào lưng Phillip, “Đều tại ngài… Đã nói với ngài… Ngài… Còn… Còn… Bẩn… Ngài nhổ ra a!” Phillip lật người Karl lại, đưa lưng về phía mình, đem ái dịch của Karl trong miệng mình phun vào tay, cả người áp lên lưng Karl, khẽ hôn vành tai của Karl, một tay đem ái dịch vẽ loạn tại hậu đình, chậm rãi đâm vào, chậm rãi trừu sáp (rút ra cắm vào)… “Ưm…” Karl khẽ kêu một tiếng, “Đau sao?” tay kia của Phillip thì đặt trên vòng eo của Karl, làm Karl nâng mông lên, lại dò xét cắm vào thêm một ngón tay khuếch trương.
“Có thể không? Karl.” Giọng của Phillip lại thấp hơn trước, có thể thấy được Phillip đã không nén được dục vọng của mình, nhưng vẫn sợ Karl không thoải mái.
Karl cũng biết Phillip đã muốn nhẫn không được, thế là gật gật đầu, ngầm đồng ý Phillip có thể tiến vào trong mình. Karl đem đầu chôn trên gối, cảm nhận được phía sau có một cổ nhiệt khí. Phillip được ngầm đồng ý, khẩn cấp chen vào hậu huyệt phấn nộn của Karl.
“A! Đau ~~” Tuy rằng Phillip đã giúp Karl khuếch trương, nhưng bởi vì thân thể Phillip không phải là người, mà là thần thú, tức là nơi đó so với người bình thường càng thô to hơn. “Ngoan, đợi lát nữa sẽ không đau.” Nói xong, không để cho Karl có cơ hội thở dốc, liền cứ như vậy trừu sáp, một tay sờ lên ngọc hành của Karl xoa nắn. Karl dưới sự kích thích trước sau đó, thét chói tai không ngừng…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...