Nô Lệ Và Thú Dữ
Tôi nhớ tới những lời vừa nói với Công Tước, không khỏi mặt đỏ lên, cúi đầu, không muốn cho Công Tước thấy.
Công Tước dường như tâm tình rất tốt, nói với tôi: “Karl, những lời nói vừa rồi ngươi phải nhớ kỹ đó. Ha ha…” Nói xong, Công Tước vừa cười vừa mang Tuyết Sư đi về phía vườn thú dữ.
Tôi không hứng thú nhìn hoa cỏ trong vườn hoa của Tinh Viên, gần đây, Công Tước luôn một mình mang theo Tuyết Sư, không cho tôi đi theo, dường như có chuyện gì đó muốn giấu tôi, không muốn cho tôi biết. Cho nên, tôi cũng rất nhàn, chỉ có thể một mình đứng trong Tinh Viên không thể đi chỗ khác.Như vầy so với sinh hoạt trước kia của tôi kém xa rất nhiều, chẳng lẽ… Chẳng lẽ là tôi trời sinh hèn mọn? Không hưởng thụ được thời gian nhàn nhã?
“Ầy…” Khi tôi đang cảm thán, Jack quản gia đi đến trước mặt của tôi nói, “Karl!”
“Vâng, Jack quản gia.” Tôi vội vàng đứng dậy hướng quản gia hành lễ.
“Công Tước muốn ngươi đi thu thập hành lý, sáng sớm ngày mai theo Công Tước đi tới khu săn bắn Tử Kim.” Quản gia không mang theo một tia tình cảm nói.
“Cái gì? Khu săn bắn Tử Kim?!” Tôi kinh ngạc, khu săn bắn Tử Kim trong truyền thuyết là nơi từng có hai con rồng Tử và Kim (tử – tím, kim – vàng) xuất hiện qua, tuy rằng nơi đó có rất nhiều động vật có thể săn bắt, nhưng mà, bởi vì từng có rồng xuất hiện, cho nên rất lâu đã không có người đi nơi đó săn thú, sợ sẽ bị rồng trả thù.
Thấy phản ứng của tôi, quản gia không khỏi cau mày nói: “Phản ứng lớn như vậy làm gì?! Công Tước tự có chừng mực.” Nói xong, cũng không quay đầu lại bỏ đi. Chỉ để mình tôi ngơ ngác ở chỗ này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...