Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Lúc này Ninh Tiểu Nhàn mới thở phào nhẹ nhỏm, kéo nàng đến tầng thứ năm lấy thuốc trị liệu. Thương thế của Cưu Ma vốn rất nặng, nên không có phản kháng, ngoan ngoãn nghe lời để nàng mang đi.

Cùng Kỳ nhìn bóng lưng hai nàng rời đi, đột nhiên nói với Trường Thiên: “Hôm nay Nữ chủ nhân đứng cách đại nhân rất xa.”

Trường Thiên không nhịn cười được. Còn không phải sao, hôm nay nàng cơ hồ đều muốn đứng ở bậc thang rồi, ngay cả bốn mắt nhìn nhau với hắn cũng không chịu, ánh mắt thỉnh thoảng liếc trộm tới đây, sau đó rất nhanh chóng quay đi, xem ra tính sổ hai ngày nay đã đem nàng dọa sợ. Nha đầu ngốc này, khi nào mới có thể hiểu được niềm vui thú khuê phòng mà sâu trong đáy lòng nàng cũng âm thầm hưởng thụ đây, nếu không vì sao qua không được mấy ngày, nàng lại hoàn toàn không có phòng bị nữa hả?

Dưới con mắt nhìn của Cùng Kỳ, nụ cười của hắn mang theo vài phần đắc ý cùng ôn tình hiếm thấy, ánh mắt cũng hóa thành gợn sóng lăn tăn.

Ninh Tiểu Nhàn đem Cưu Ma mang vào phòng nhỏ của mình, trở tay đóng cửa lại. Trừ nhìn lén nàng ra, Trường Thiên không có ham mê rình coi những người khác, điểm này nàng rất có lòng tin, cho nên đổ đan dược ra đưa cho Cưu Ma, lại lấy ra thuốc tốt thoa ngoài da, cẩn thận xử lý vết thương cho nàng ta. Vết thương của Đại yêu quái có năng lực phục hồi kinh người, Đồ Tẫn vì gia hình, hai ngày nay đã dùng bí pháp ức chế năng lực tự lành lại rất mạnh của Cưu Ma, tăng thêm rất nhiều đau đớn cho nàng ta. Mà trước khi Ninh Tiểu Nhàn chữa trị, hắn đã ra tay giải hết rồi.

Hiện tại Ninh Tiểu Nhàn sử dụng dược vật, hiệu quả rất tốt. Sau khi nàng thay Cưu Ma thoa tốt đả thương trên bả vai, liền nhẹ giọng nói: “Đắc tội.” Lấy ra Răng Nanh, phá vỡ quần áo trên ngực nàng ta, sau đó nhẹ nhàng bóc ra từ từ. Dưới ngực của Cưu Ma có một đường rách rất lớn, giống như là Nhạn Linh đao của lão Hạc gây nên. Vết thương vì để lâu không xử lý, máu chảy ra đã làm y phục dính chặt vào vết thương, nhẹ nhàng bóc ra cũng đau đến tim gan.

Khi lồng ngực tuyết trắng non mềm của Cưu Ma bại lộ ở trước mặt nàng, Ninh Tiểu Nhàn không nhịn được hít một hơi lạnh. Cũng không phải bởi vì … ngực của đầu độc Phượng này cực kỳ khiêu gợi, được rồi, thật ra thì cũng rất to a, ở khoảng cách gần nhìn mới biết được, lúc này dùng con mắt của mình thử do đạc, vì nàng ta thấp hơn Ninh Tiểu Nhàn một chút, nhưng hung khí này to lớn ít nhất cỡ 36E với hình dáng trăng rằm đầy tháng, rất to rất tròn, hơn nữa giống như không bị sức hút của trái đất ảnh hưởng, không hề rủ xuống. Hợp với mắt hạnh, miệng nhỏ nhắn và gương mặt trẻ, thật sự là có lực sát thương rất lớn với nam nhân.

Làm nàng thất kinh chính là, trên bầu ngực đẫy đà của Cưu Ma, lại có mấy dấu móng tay xanh tím rất lớn, còn có dấu hôn, dấu răng nhợt nhạt. Người cắn hết sức thô bạo, bởi vì vết bầm vừa sâu lại thâm, nàng cảm thấy đau thay cho Cưu Ma.


Mấy ngày qua, có ai đụng đến người của Cưu Ma, trừ......”Đồ Tẫn?” Nàng nhẹ giọng hỏi.

Cưu Ma lại đỏ mặt lên, rất không tự nhiên đất nhìn về nơi khác. Nói sang chuyện khác: “Ta ở trong bí cảnh đấu với Lão Hạc, tại sao lão lại không sợ kịch độc của ta?”

“Lão ấy ăn gian. Trường Thiên cho lão một quả nội đan độc Phượng, là chiến lợi phẩm Trường Thiên có được từ rất nhiều năm trước.” mặt Ninh Tiểu Nhàn  cũng đỏ. Tra tấn là một môn học vấn rất thâm ảo, đối với  cô gái thậm chí còn có hình pháp đặc biệt, Đồ Tẫn đối với Cưu Ma đã dùng hết các loại thủ đoạn. Cũng chưa hẳn là...... Chưa chắc là có cái loại ý nghĩ bỉ ổi này ở trong đầu.

Khụ, bà nội nó, mình cũng thuyết phục không được mình. Cái tên Đồ Tẫn này giả công tể tư.

“Khó trách. Kịch độc của Độc Phượng, cũng chỉ có nội đan của độc Phượng mới không sợ.” Cưu Ma bừng tỉnh đại ngộ, ” Thủ đoạn của Trường Thiên đại nhân thật là ùn ùn, đầu lão Hạc kia thắng chả vinh quang, sớm muộn cũng có một ngày ta đem lão đánh ngã!”

Ninh Tiểu Nhàn cười nói: “Lão ấy đem nội đan độc phượng trả lại cho Trường Thiên rồi. Ngươi có thể đem lão đánh ngã.”

Cưu Ma hừ nhẹ một tiếng, đột nhiên thấy Ninh Tiểu Nhàn tới đây hông của nàng, liền cảnh giác nói: “Ngươi làm cái gì?”

“Đở ngươi nằm xuống a.” Ninh Tiểu Nhàn có mấy phần không giải thích được. Tất cả mọi người là nữ nhân, sợ cái gì? “Ta muốn xử lý vết thương phía sau bắp đùi của ngươi.”


Cưu Ma cắn môi, sắc mặt đỏ bừng nói: “Ta tự mình làm”

“Ngươi với không tới.” Nàng vừa giải thích, làm cho nữ yêu này bị đả thương nhẹ nhàng thay đổi thân hình. Để nàng ta nằm úp sấp xuống, cởi quần ngoài của nàng ta ra. Lão Hạc hạ thủ rất âm độc, vết thương này nằm ở vị trí phía dưới cặp mông trắng của Cưu Ma, bản thân nàng ta đích xác sẽ không có cách nào tự bôi thuốc cho mình.

Mới vừa rồi nàng ngửi thấy được hơi thở… Kỳ quái kia lại tới nữa, hơn nữa đem quần lót bên ngoài của Cưu Ma cởi xuống. Nhất thời mùi vị nồng đậm thêm nhiều, không khó ngửi, nhưng có nhàn nhạt mùi vị ngọt và tanh. Ninh Tiểu Nhàn không nhịn được hít hít lỗ mũi một chút, đột nhiên chợt hiểu ra, sau đó sắc mặt đỏ đến muốn nhỏ ra máu. Trước đó không lâu Trường Thiên cũng lăn qua lộn lại như vậy trêu cợt nàng, lúc nàng vô cùng trầm mê, cũng từ trên người mình ngửi thấy được mùi tương tự.

Nàng cúi đầu xử lý vết thương cho Cưu Ma, ánh mắt lại không cẩn thận liếc thấy màu vàng nhạt trong quần lót của đối phương, quả nhiên đáy quần có mảng ướt lớn. Ninh Tiểu Nhàn biết vậy nên một trận tai hồng tim đập mạnh: “Chẳng lẻ thời điểm Cưu Ma bị Đồ Tẫn dùng hình, lại, lại có cảm giác rồi?”

Trong lòng mỗi cô gái có nhu cầu không giống nhau, nói không chừng Cưu Ma lại thích cái loại này bị hành hạ vui vẻ này, không có gì đáng trách, cùng lắm thì nói nàng ấy khẩu vị nặng một chút. Như vậy, Ninh Tiểu Nhàn thì sao? Hai ngày này mỗi lần nàng nhớ tới Trường Thiên loay hoay nàng như vậy, trong lòng lại từng đợt cuồng loạn, đối với việc hắn đem thủ đoạn chế hương dùng ở trên người mình, đầu tiên là hơi tức giận, nhưng càng về sau ngược lại càng thấy dư vị vô cùng, lúc rảnh rỗi lại không nhịn được suy nghĩ, trên người lại từng trận nóng hổi.

Chẳng lẽ mình thật thích như vậy?

Cưu Ma thấy nàng hồi lâu không nói lời nào cũng không có động tác, chỉ nhìn thẳng chân của mình rồi ngẩn người, liền không nhịn được vội la lên: “Xong chưa?” Tất cả mọi người đều là nữ yêu, thị lực và khứu giác khá nhạy, dị trạng của mình, nàng ta khẳng định đã nhìn ra. Mặc dù Cưu Ma không phải là hoàng hoa khuê nữ, nhưng trong vấn đề này cũng không tiện mở miệng.

Ninh Tiểu Nhàn như ở trong mộng mới tỉnh, vội vàng thay nàng ta xử lý xong vết thương, lại từ trong quầy lấy ra mấy bộ quần áo cho nàng ta. Nhìn nàng ta mặc lên có chút vừa người, chẳng qua là vị trí bộ ngực hơi chặc, nàng không nhịn được phải thở dài.


Dàn xếp xong cho Cưu Ma, lúc này nàng đột nhiên nhớ tới một chuyện, liền truyền âm hỏi Trường Thiên: ” Mới vừa rồi Cưu Ma nói Hạc môn chủ yêu thương loạn luân, vì sao mọi người không kinh ngạc vậy?”

Trường Thiên cười nhạt: “Có cái gì để kinh ngạc? Lúc trước ở Thượng cổ, quan hệ nam nữ không có nhiều giáo lý như bây giờ. Phụ nữ, mẫu tử, huynh muội, tỷ đệ với nhau, có khối người lấy nhau.”

Cái dzề? Ba cửa ải lại một lần nữa bị phá vỡ, nàng nhất thời vô năng tiếp nhận.

” Đứng đầu Tam Hoàng mà nhân loại các ngươi tôn sùng nhất  —— Phục Hi, đã cưới muội muội của mình Nữ Oa, bọn họ kết hợp còn được cho rằng là dấu hiệu kéo dài nòi giống. Đây là chắc chắn chuyện thực, hơn nữa còn không thấy nhân loại ôm lấy thành kiến đối với bọn họ.” Trong giọng nói của hắn mang theo nụ cười, “Đối với rất nhiều Đại yêu quái mà nói, tỷ lệ sinh dưỡng đời sau  rất thấp, còn không bằng tận tình hưởng lạc.”

Cái thế giới này hỗn loạn quá a. Nàng trầm mặc một hồi mới nói: “Trường Thiên.”

“Hử?”

“Chàng có muội muội không?”

“......”

=====


Ở trước khi đi, Lang Gia triệu kiến nàng một hồi, chỉ nói một câu: “Ngươi rất tốt.”

Mấy ngày nay hắn cùng với Hạc môn chủ mới nhậm chức trao đổi nhiều lần, nghe thấy đầy đủ sự sùng bái của lão ta đối với Ninh Tiểu Nhàn, hơn nữa còn vỗ bộ ngực dốc hết sức đảm bảo, nói nàng tuyệt đối có thể giải trừ sức mạnh trói buộc của Ba Xà lực đối với mọi người. Lang Gia cùng lão Hạc quen biết mấy trăm năm, biết lão là người cẩn thận tỉ mỉ, rất ít khi làm chuyện mà không nắm chặc, vì vậy lòng tin đối với Ninh Tiểu Nhàn cũng càng tăng thêm chút ít.

“Nghe nói Hạc trưởng lão sai Thanh Loan cùng đồng hành với ngươi, vậy ta liền không sai người đi theo ngươi.” Lang Gia trầm ngâm nói, “Hai tháng sau nhược các ngươi vẫn không trở về, ta liền sẽ phái người đi ra ngoài tìm kiếm. Hi vọng đến lúc đó các ngươi không phải là chết ở bên ngoài.” Hắn thân là môn chủ, cũng có thủ đoạn khống chế người, nhưng nếu dùng độc vật thiên môn, Ninh Tiểu Nhàn lại là viên trưởng của Tiên thực Viên Ẩn Lưu, thành tựu đan đạo rất cao, nói không chừng sẽ tự giải; nếu là dùng cổ, a, lúc Hạc trưởng lão đàm phán trúng Cưu Ma ám toán, vẫn là nàng phát hiện trước ; nếu là phái người đi giám thị, cũng không thỏa đáng. Tính đi tính lại, lại không có phương pháp tốt để khống chế, thay vì như thế, còn không bằng biết thời biết thế lấy lòng là được.

Thanh Loan cũng đem bí mật trồng Long Tượng quả thành công mà Đoan Mộc Ngạn vẫn muốn biết——  báo với Hạc môn chủ. Hóa ra trong Ẩn Lưu có đan sư trong lúc vô tình phát hiện phía Tây của Núi non Ba Xà, có một loại rùa lớn có sừng sống ở vô tận chi hải, máu của nó có thể thay thế Áp Dữ (loài mãnh thú ăn thịt người nói trong truyền thuyết cổ) thúc dục Long Tượng quả nảy mầm, sau khi thúc dục thành công, sẽ kết quả. Song so với Áp Dữ hiếm có, số lượng con rùa lớn có sừng ở trong hải dương lộ vẻ rất rất nhiều, muốn lấy máu thúc cây hiển nhiên đơn giản hơn nhiều.

Hơn nữa quan trọng nhất là, đa số yêu quái của Ẩn Lưu, trong huyết mạch vẫn chảy xuôi máu tươi của hải yêu. Nhờ sự ràng buộc của bọn họ, Ẩn Lưu nhanh chóng lấy được liên lạc cùng yêu tộc trong biển. Đáng nhắc tới chính là, trong biển rộng với diện tích bao la, chuyện kỳ quái có rất nhiều, loại rùa lớn có sừng này thịt chất rất ngon, hành động chậm chạp, tính tình còn tương đối ôn hòa, chính là đối tượng chăn thả quan trọng của dân du mục trong biển, Ẩn Lưu chỉ lấy được liên lạc cùng một nhóm dân du mục Bộ Lạc, là có thể nhận được cung ứng cuồn cuộn không dứt máu thịt của con rùa lớn. Mà thứ để trao đổi, dân du mục trong biển đạt được chính là cần cù cầu xin linh đan —— bộ tộc trong nước  không thể tự ý nổi lửa, nên bản lãnh luyện đan đều chả ra sao.

Ninh Tiểu Nhàn lấy ra hai gốc Long Tượng quả đã được Tức Nhưỡng cải trồng trong Tiên thực viên, còn mình chỉ để lại sáu quả. Vật này nhất thời chấn động trên dưới Ẩn Lưu. Phải biết rằng, trái cây vừa mới kết xuất, hiệu lực gấp mười lần loại cũ! Trong đám yêu quái có chủng tộc thiên về… Sức lực, nếu ăn vào Long Tượng quả này, có thể được sức mạnh sẽ tăng lên bao nhiêu, mà thực lực của cả Ẩn Lưu có được sẽ tăng bao nhiêu? Khoản này sổ sách không tính là không biết, vừa tính toán một cái ngay cả Trường Thiên cũng âm thầm kinh hãi.

Vật tư chiến lược quan trọng như vậy, đương nhiên là phải nghiêm khắc giữ bí mật, không công bố ra ngoài, nhưng có hai dạng đồ vật vẫn bị đại quy mô khai hoang trồng trọt ra, chuẩn bị làm thương phẩm quan trọng bán ra ngoài.

Một trong số đó, chính là linh trà mà Ninh Vũ nghiên cứu chế tạo ra. Vật này cho tới nay nàng chỉ dám ở trong Thần Ma ngục trồng một chút, chỉ cung cho mấy người nếm thử, càng không dám giao ngân hàng tư nhân ở Biền Châu đi bán, lý do rất đơn giản —— phía sau đài không đủ cứng, để cho những Tiên Tông khác tìm hiểu ra nguồn gốc sẽ tìm tới ngân hàng tư nhân Biền Châu, lúc đó sẽ đoạt không có thương lượng. Hiện tại nàng dựa lưng vào bóng mát là cây to Ẩn Lưu này, tất nhiên là thông qua Hạc môn chủ đem linh trà mở rộng trồng ở Núi non Ba Xà, hơn nữa lấy danh nghĩa của Ẩn Lưu  buôn bán ra bên ngoài.

Người sáng suốt lúc này mới nhìn thấy rõ ràng, thì ra sự kiện linh trà năm đó chấn động cả nam bộ của Nam Chiêm bộ châu, thứ tốt cuối cùng đã rơi vào trong tay của Ẩn Lưu. Đây cũng là lũng đoạn làm ăn với món lãi kếch sù vô hạn a. Nhưng ngắm nghía quy ngắm nghía, người của Tiên Tông không phục? Tự mình tìm đến Ẩn Lưu đi, chỉ cần đánh thắng là được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui