Đối với tu tiên giả mà nói, từ góc độ nào tiến công cái làu nhỏ này mà chẳng như nhau? Bọn ngốc tử cổ hủ này, khó tác trước kia toàn bị Thất Tử đùa nghịch xoay quanh.
Thế nhưng nàng cũng nổi giận, mấy người ở Thiên Nam biệt viện, hai ba phen timfm nàng gây phiền toái, thật xem nàng là quả hồng mền dễ bóp sao? Mối thù đả thương ngày đó, vừa vặn hôm nay cùng bịn hị tinh tế tính luôn. Nàng hướng Bôi Tận nháy mắt ra dấu, sau đó nhe răng cười, thân hình chậm rãi ẩn vào trong bóng tối.
Nàng đã đoán không sai, mấy người Lão K tự nghĩ đương đường là tu sĩ, đúng là chưa bao giờ nhập thất cướp của như cường đạo, nên tâm lý có chút không được tốt, nhưng điều đó cũng không ngăn cản bọn chúng đến tìm Ninh Tiểu Nhàn để gây phiền toái. Đại điển xem lễ có mấy canh giờ cữ là cử hành, sau thịnh hội, đi đâu mà tìm được một người một chim gian hoạt giống như quỷ này chứ?
Lão K biết rõ tán tu đều ở núi Hạc Minh, thế nhưng lúc buổi trưa hắn đã hỏi thăm một chút, thật vất vả mới biết được chỗ ở của nàng, thì làm sao có thể buông tha đơn giản? Bọn hắn cũng biết, tại trong nội cung Quảng Thành động thủ là phạm vào điều người ta kiêng kị, cho nên tốt nhất là trong im ắng mà tiến hành, chẳng qua là dùng đội hình lần trước, có một gã Nguyên Anh kỳ, hai gã Kim đan trung kỳ, đánh ngã Ninh Tiểu Nhàn có lẽ không thành vấm đề.
Ánh trăng đen tối không rõ, trong căn lầu hết thảy mọi thứ cũng nhìn không rõ ràng lắm. Lão K nhìn tường viện cao cao trước mặt, còn chưa có phát rồ đến mức cứ thế đâm đầu vào, ai biết bên trong có trận pháp, hay cấm chế đang chờ hắn không?
Hắn nghĩ nghĩ liền lấy ra đồ vật cỡ bàn tay, là tháp đất khuyếch đại , chẳng qua màu sắc vàng tím, long lanh rất là xinh đẹp. Thứ này sau khi cầm ra, hắng hướng bên trong nhẹ nhàng thổi ra một hơi, lập tức trong tháp đát bay ra một đám ong nhỏ.
Những con ong này lớn nhỏ hơn cả ong mật, màu sắc đều là viền đen, bên trên hàm có cự ngao, đuôi ong lóe lên ánh hồng nhàn nhạt. Hiển nhiên không phải loại tốt sống chung.
Lúc đám ong bình thường bay, âm thanh cũng ong ong không nhỏ, nhưng loại ong này bay lên lại vô thanh vô thức, chính là một cao thủ đánh lén.
Một tổ ong này cũng chỉ có tầm mười con, tuy bộ dáng cổ quái một chút, nhưng kích cỡ quá nhỏ, phân tán vào sân to như thế rất dễ ẩn núp. Trong tiểu lâu, đầy viện đều là hương hoa, mỗi một cây hoa, ngọn cỏ , bên trên đều có mấy con ong nhỏ. Có gì phải chú ý chứ? Lão K tất nhiên không phải phóng chúng vào thụ phấn thực vật trong sân, loại ong này được gọi là ong dò đường, linh tính tương thông cùng chủ nhân, có thể đi trinh sát, đốt, và đả thương địch thủ.
Loại ong độc dị chủng này có thể đốt phá đa số cương khí của tu sĩ. Độc châm bên trên đuôi ong thoạt nhìn dữ tợn, quả thực có công hiệu kịch độc sau khi phóng châm vào địch nhân, nhưng đòn sát thủ chính thức thì ở sáu chân dưới bụng, bên trên chân cũng có những trâm nhỏ sắc nhọn, trong lúc vô tình có thể rạch xé da người và thú. Đem bột phấn trên chân xâm nhập vào trong máu. Liền khiến cho địch nhân sinh ra ảo giác mãnh liệt. Các tu sĩ có thể miến dịch đã số độc tố xâm nhập, nhưng loại bột phấn này gây nên ảo giác không thuộc về dộc vật, bởi vậy sẽ có tác dụng đối với tu tiên giả.
Lão K tạm thời không muốn lấy tính mạng của Ninh Tiểu Nhàn, lần này có thể bắt giữ nàng thì không có gì có thể tốt hơn., cho nên mấy đạo ra lệnh về sau, đều là trong cảnh ban đêm cho bầy ong yểm hộ hắn lặng lẽ bay vào trong tiểu viện. Bọn người Lão K cũng không vội vàng, mà chắp tay đứng dưới gốc cây trong chốc lát.
Quả nhiên qua một lát, hai con ong bay ra. Ở trước mặt hắn bay vòng quanh thành hình chữ o, đây là đại biểu trong nột viện không có trận pháp. Nếu có thì con ong sẽ phát hiện, về phần kết giới, ong dò đường có thể bay được vào, có thể thấy rằng trong nội viện không có thiết lập kết giới cấm chế.
Xem ra đối phương không biết đám người mình đã đến? Lão K trầm tư, lại có hai con ong bay về, ở trước mắt hắn giao nhau bay múa hai cái, theo khẩu lệnh của huấn luyện, đây là đại biểu số hai, có nghĩa là trong tiểu lâu có hai người. Vậy thì hẳn là Ninh Tiểu Nhàn và Thất Tử rồi. Mấy người họ liếc mắt nhìn lẫn nhau, sắc mặt vui mừng. Mục tiêu ở chỗ này là tốt rồi, bọn hắn chỉ sợ hơn nửa đêm một người một chim không ở trong phòng điều tức mà chạy đi ra ngoài, vật thì chuyến đi của bọn hắn uổng công.
Đợi một lúc, không thấy con nào đi ra nữa. Sắc mặt Lão K biến đổi, trong lòng biết bên trong có khác thường, nếu không thì những con ong đã đi ra thông báo tình huống. Bọn hắn đều là những kẻ tài cao gan lớn, nếu biết không có trận pháp cùng kết giới ngăn đường, thì chỉ với hai người bên trong sẽ không làm khó được bọn hắn, bởi vậy không hề do dự, liền bắt đầu ngự pháp khí bay vào tiểu viện.
Hai chân bọn hắn vừa rơi xuống, cửa trên lầu nhỏ liền két một tiếng mở ra. Đèn đuốc trong sảnh lập tức sáng trưng, Ninh Tiểu Nhàn đang ngồi trên ghế, bưng một chung trà xanh thưởng thức, Thất Tử không thấy bóng dáng, cả một tổ ong dò đường của hắn cũng không thấy bóng dáng.
Tiểu cô nương một mình ngồi đoan chính. Dạ minh châu trên tường sáng rực, đem bóng dáng của nàng kéo dài trên mặt đất, càng lộ ra nàng nhỏ nhắn xinh xắn và cô tịch. Nàng đem chung trà nhẹ nhàng đặt trên bàn, trên khuôn mặt có chút tái nhợt, cái cằm đầy đặn chứa ba phần động lòng người, ngay cả bốn gã tu sĩ ở đây thấy nàng, trong nháy mắt đều phát ra ý thương tiếc, cảm giác mình đường đường là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, tu sĩ Kim Đan kỳ lại khi dễ một tiểu cô nương yếu ớt như vậy, còn gọi là anh hùng hảo hán gì?
Được Lão K còn có đạo tâm kiên định một chút, chỉ hoảng hốt một chút liền phục hồi tinh thần lại, hắn quay đầu nhìn lại ba đồng môn đang si ngốc nhìn tiểu cô nương, trong mắt lộ ra đồng tình, thằn sắc không đành lòng, sắc mặt hắn lập tức trầm xuống, khẽ quát một tiếng: “ Ngươi, lại sử dụng yêu pháp”
Trong âm thanh của hắn có thần thông, lập tức đem ba gã tu sĩ từ trong cơn mê bừng tỉnh. Ba người nhìn nhau một cái, sắc mặt đều đỏ lên, trong lòng thầm nghĩ thật hổ thẹn, rõ ràng chỉ là một tiểu cô nương thôi.
Ninh Tiểu Nhàn thầm thở dài nói: “ Thời gian lĩnh hội quá ngắn, hỏa hầu lại không đủ, bằng không thì chỉ bằng một chiêu này, đã có thể khiến bọn chúng đứng ở chỗ này rồi.” trong miệng nàng lại không nhận thua, hơi quát lên: “ Con đường ta tu tiên đường chính chính, mấy người các ngươi hết lần này đến lần khác trái với cấm lệnh của Quảng thành cung, tại sao lúc canh ba lén lén lút lút, vào phòng của nữ nử, vậy là sao?
Nàng mới sử dụng không phải là mị thuật cấp thấp, mà là Thấy Mầm Biết Cây phối hợp với tâm thuật mê hoặc. Thấy Mầm Biết Cây sở dĩ được Trường Thiên đề cử, là vì nó không chỉ đối địch hữu hiệu, còn có thể tìm ra điểm yếu của đối phương, đồng dạng cũng có thể sử dụng trên người mình, bày ra cho địch nhân thấy chỗ nhược điểm.
Đem chỗ mạnh nhất của chính mình, ngụy trang thành nhược điểm dẫn địch công kích, cái môn bí pháp này đúng là còn có tác dụng này. Nhưng mà đêm nay Ninh Tiểu Nhàn vừa mới bái kiến Bạch Kình, lão đã đạt tới cảnh giới là “ Cảnh tùy tâm động”, trong đầu nàng không thể nào xua đi được. Vừa rồi lúc hấp thu Nguyệt Hoa, đã nhiều lần tự đánh giá việc này.
Mặc dù nàng không thể sử dụng không gia xung quanh mình giống như Bạch Kình, nhưng nàng có thể thông qua thủ đoạn nhỏ, bố trí lại tình cảnh xung quanh để có lợi cho mình nhất, hơn nữa kết hợp tâm thuật như ở trên, không ngờ có thể đảo loạn tâm thần của mấy tu sĩ này.
Việc Lão K đề nghị vốn không được toàn bộ mọi người đồng ý, có hai người đưa ra phản đối, cuối cùng cũng vẫn là xem mặt mũi của hắn mà miễn cưỡng đồng ý. Hiện tại Ninh Tiểu Nhàn vừa nói như vậy, hai người phản đối liền lập tức muốn nói: “Đúng vậy nha, chúng ta lúc nửa đêm không người đến khi dễ một tiểu cô nương, nếu để người bên ngoài biết được, uy danh của Thiên Lam biệt viện liền như bãi rác!”
Lão K cũng là người tinh ranh, chứng kiến trên mặt hai gã sư đệ có vẻ không hài lòng, liền tranh thủ thời gian truyền âm nói “Nhanh đem cô gái này bắt lại, đừng kinh động để người bên ngoài chạy đến!” hai người kia nghĩ đến cũng là đạo lý này, sắc mặt liền trở lên kiên quyết.
Tại bên trong thần thức của Ninh Tiểu Nhàn, thân thể mấy người kia căng cứng, con mắt chuyển loạn, hiển nhiên là muốn tùy thời động thủ. Trong nội tâm nàng thở dài, nhẹ giọng hỏi: “ Ta thực muốn thỉnh giáo, tại sao các ngươi một mực chắc chắn, bảo vật bí mật của quý phái là do ta đánh cắp chứ?” cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, không bắt được ta thì dừng có trách bà cô ta rồi.
Lão K còn chưa hồi hồn trở lại, một tu si Kim đan trung kỳ khác liền quát: “Trên đường đi chúng ta liền nhận được tin tức, sau khi đại trận hộ núi bị công phá, có kẻ trộm đi vào, đánh cắp bảo vật trấn phái! Nếu ngươi không phải đồng lõa làm sao có thể biết đại trận hộ pháp của môn phái ta mất đi hiệu lực?”
Ninh Tiểu Nhàn trừng mắt nhìn: “Còn có lý lẽ này nữa ” lời nói này làm cho tu si Kim đan kỳ bị nghẹn lại. Sau đó đám người Lão K chỉ nhìn thấy tiểu cô nương này vươn ngón tay nhỏ nhắn xanh nhạt, từng bước từng bước từ phía xa chỉ tới: “ Còn ngươi, ngươi, ngươi nữa. cùng với tất cả mọi người ở Thiên Lam biệt viện, từ chưởng giáo đến người quét rác, chẳng lẽ không phải là những đại loa tiểu loa còn sống sao, nói không chừng đều biết đại trận hộ pháp mất đi hiệu lực, vậy thì dựa vào cái gì ngươi liền nói là chính ta thả ra tiếng gió?”
Lão K lập tức nghẹn lời, cả giận nói: “ Yêu nữ, ngươi đang xảo ngôn !”
“Ôi tiên nhân “ Ninh Tiểu Nhàn cảm thán một câu, rồi sau đó nghiêm mặt nói: “Lão k, à không, vị đạo hữu này, ta thực không muốn môn phái ngươi bắt lầm người, để cho hung phạm thật sự nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật, điều này thật đúng là làm cho người thân đau đớn, kẻ thù sung sướng. Một đường về phía tây sau khi ta bị ngươi đả thương liền đến nơi này, ngươi tính toán thời gian xem, liệu ta có thể quay lại quý phái trộm đồ không?”
Trong lòng Lão K biết được nàng nói không phải không có lý, nhưng nhi tử duy nhất của mình chết trong trận chiến đấu hộ bảo, thù hận này nhất định phải kiếm cớ chút giận. Trên mặt hắn âm tình bất định nói: “Người xuất hiện bên trong quả kính của phái ta chỉ có bóng dáng bạch điểu của ngươi, vì vậy chỉ có nó lẻn vào đại trận của phái ta, ngươi muốn tranh biện cũng có thể, muốn chứng minh trong sạch của mình cũng có thể, chỉ cần hai tay chịu trói, để ta dẫn ngươi về chủ sự đường của Thiên Lam biệt viện tiếp thu thẩm vấn”
Mấy gã này không đến Thần Ma ngục tâm không chết rồi. Ninh Tiểu Nhàn cắn môi nói: “Ta thúc thủ chịu trói, các ngươi có đảm bỏa an toàn của ta sao? Liệu có thể nửa đường ta đột nhiên chết bất đắc kỳ tử hay không? “nàng nói điều này trúng trọng tâm, mọi người có mặt sau lưng Lão K đều khẽ biến, chỉ riêng Lão K là vui vẻ nói: “ Nếu ngươi chịu theo chúng ta trở về, chúng ta không ngại hộ tống ngươi an toàn”
Ninh Tiểu Nhàn cúi đầu, sau một lúc lâu mới quyết định, hai bả vai đều sụp xuống, thấp giọng nói: “Vậy được rồi, để chứng minh trong sạch, ta trở về cùng các ngươi là được.” nàng khe khẽ thở dài, nhắm mắt lại, đem hai cổ tay vươn về phía trước, giống như là buông tha chống cự.
Lão K thầm nghĩ, hiểu biết của cô gái này về đồ đạc cũng không ít, lại biết được bổn phái có xiềng kết kim, chỉ cần xiềng cổ tay lại thì có thể phong bế một thân tu vi của tu sĩ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...