Nịnh Thần Ăn Chơi Trác Táng Hoàng Thượng Không Thể Được
" Cốc cốc cốc!"
" Lão tiên sinh!" Nam nhân đứng cạnh cửa nhẹ nhàng gõ từng hồi.
Tiếng ầm ĩ trong viện nháy mắt đều im lặng.
Chỉ là không ai nói chuyện.
Nam nhân bên ngoài cũng không có giục, như vậy an tĩnh đứng bên ngoài.
" Là ai?" Một lúc sau, thanh âm Chu Dịch mới vang lên.
" Lão tiên sinh, chủ tử nhà ta đặc biệt tới bái phỏng ngài!" Nam nhân cũng chưa nói chủ tử nhà hắn là ai, bất quá, trong kinh thành Chu Dịch ở, cũng chỉ có một người như vậy.
" Kẽo kẹt." Một lúc lâu sau, môn từ bên trong mở ra.
Ngoài cửa, nam nhân lập tức nở nụ cười nịnh nọt, ngẩng đầu lên mới phát hiện người mở cửa không phải Chu Dịch, mà là...!
Một nam tử trẻ trang điểm cực cổ quái.
" Vào đi." Nam tử ăn mặc một thân áo choàng màu xám, thúc phát nhi* trên đầu xiêu xiêu vẹo vẹo, mà khuôn mặt kia...!
* Chả hiểu thúc phát nhi là gì nữa @@
Khuôn mặt kia không biết sao lại thành ra như vậy, vẻ mặt đen tuyền hồ, nhìn đi nhìn lại có chút doạ người.
Người này cũng không phải ai khác.
Chính là Lý Tử Câm.
Chu Dịch y thuật quả nhiên lợi hại mà.
Ngắn ngủi mười ngày đem độc tố trong người nàng thanh tẩy sạch sẽ.
Kể cả sẹo trên mặt nàng cũng kê cho thược dược.
Hiện giờ, chuyển biến dần tốt đẹp.
Lý Tử Câm thân thể lành lại lúc sau cũng thực hiện chính mình hứa hẹn, nàng khua chiêng gõ trống thượng môn, ba quỳ chín lạy đối với Chu Dịch.
Ban đầu Chu Dịch còn cảm thấy dương mi thổ khí*, bị một tiểu nha đầu coi thường.
Trong lòng hắn cũng bực mình chứ.
* Cái này tui cũng không hiểu @@
Nhưng sau lại...!
Chu Dịch cười không nổi.
Không biết là tiểu nha đầu nhà ai, thế nhưng như vậy đi lừa người.
Hôm ấy bái lễ xong, nàng đứng dậy kêu Chu Dịch là " sư phụ", Chu Dịch đầu tiên ngẩn ra, một lúc sau phản ứng lại liền muốn đuổi nàng đi.
Không phải nói giỡn nhưng người trong kinh thành nếu muốn trở thành đệ tử của hắn, cũng đều là con cháu thế gia.
Nếu không cũng phải do Chu Dịch lựa chọn.
Nhưng hắn không có ý thu đồ đệ, lại càng không muốn thu nhận Lý Tử Câm.
Tính tình Lý Tử Câm này...!
Ranh ma quỷ quyệt.
Nàng thế nhưng cứ bên người Chu Dịch ăn vạ, mang theo chăn bông linh tinh của mình, cứ thế ở cửa Chua gia, đánh đuổi thế nào cũng không đi.
Đã thế, nha đầu này còn nhảy nhót lung tung, ngắn ngủi mấy ngày hủy không ít dược thảo quý hiếm của Chu gia.
Chuyện này làm Chu Dịch đau đầu không thôi.
Đối phương dù sao cũng là nữ nhi, hắn đánh không được, đuổi không đi.
Đúng là phiền phức mà!
" Vào không? Không vào ta liền đóng cửa." Lý Tử Câm thấy nam nhân nhìn mình chằm chằm, không có ý định tiến vào liền trợn mắt.
" À...!Có.
Chủ tử!" Nam nhân vội xoay người sang chỗ khác.
Tới bên cạnh xe ngựa tiếp chủ tử của mình.
Lý Tử Câm lúc này mới phát hiện bên kia có chiếc xe ngựa đơn giản.
Nàng hơi nheo mắt.
Chu Dịch tính tình cổ quái, lại ẩn cư tại đây, nhiều ngày như vậy cũng chẳng có ai tới.
Bây giờ trong chốc lát lại có thần thánh phương nào đến đây?
Đang mải nghĩ ngợi, lại thấy màn xe bên kia được kéo lên, một nam tử từ bên trong đi ra.
Nam tử kia vừa xuất hiện một cái liền có thể thu hút hết sự chú ý của mọi người.
* Hình như na9 đây á!!! Tui cũng chưa đọc nên không biết ntn nữa!!!
Update: 12/8/2020.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...