Ninh Hân Nghiên, Em Phải Về Bên Cạnh Tôi

Vưu Thục Ly đẩy cửa bước vào, cả phòng liền nhìn cô. Khi nãy có kịch hay trước cửa công ty, hai người đàn ông tranh giành một người phụ nữ, vừa yêu vừa hận, lớn tiếng tranh cãi không ai là không thấy. Chuyện tình cảm nam nữ là điều không tránh khỏi, nhưng rơi vào tình cảnh đó lại còn xảy ra mâu thuẫn trước công ty thì thật không nên một chút nào. Vưu Thục Ly nghi ngờ nhìn xung quanh, ánh mắt của họ là sao đây? Chẳng lẽ...

"Thục Ly, cậu vào đây."

Ninh Hân Nghiên từ văn phòng đi ra, vẫy tay gọi Vưu Thục Ly vào trong. Vưu Thật Ly gật đầu, tiến bước về phía văn phòng của Ninh Hân Nghiên. Vừa vào trong, Ninh Hân Nghiên liền kéo Vưu Thục Ly ngồi xuống ghế sofa, quan tâm hỏi han.

"Sao rồi? Cậu vẫn ổn chứ? Trương Chấn Minh không làm gì cậu chứ?"

"Tớ vẫn ổn, anh và tớ không xảy ra chuyện gì hết."

"Vậy thì còn chuyện lúc nãy?", Ninh Hân Nghiên cũng vô tình thấy mà thôi. Cô bất ngờ khi biết Vưu Thục Ly và Đàm Khải Duật chia tay. Mà điều làm cô ngỡ ngàng chính là Trương Chấn Minh lại thân mật choàng vai Vưu Thục Ly, còn...còn khẳng định cô chính là bạn gái của hắn. Vì thế nên Ninh Hân Nghiên mới sợ Vưu Thục Ly và Trương Chấn Minh đã xảy ra chuyện.

"Chỉ là hiểu lầm thôi.", Vưu Thục Ly thở dài, buồn rầu trả lời. Ngay cả Ninh Hân Nghiên còn biết thì chắc chắn cô đã hiểu những ánh mắt kia là thế nào rồi. Bọn họ chính là hiếu kì trước việc đó, tại sao lại trở nên rắc rối như vậy chứ?

"Bỏ qua đi, đừng nghĩ nhiều nữa. Bây giờ chỉ có chú tâm vào công việc thì cậu mới không nhớ đến chuyện này.", Ninh Hân Nghiên động viên Vưu Thục Ly. Cô đã từng trải qua nên cô rất hiểu. Chỉ có khiến bản thân trở nên bận rộn thì tâm trí mới không nhớ đến những chuyện buồn đó, tinh thần cũng thoải mái hơn.

"Ừ.", Vưu Thục Ly gật đầu, Ninh Hân Nghiên nói đúng. Dù sao cô và Đàm Khải Duật đã chia tay, cả tên Trương Chấn Minh kia cũng không ai nợ ai, chẳng còn điều gì vướng bận. Bây giờ công việc mới là quan trọng nhất.

"Chiều nay cậu với tớ sang Paradise bàn về buổi show sắp tới. Phải tranh thủ vì thời gian không còn nhiều, nhất định phải hoàn thành thật tốt cho buổi biểu diễn lần này."


"Được. Tớ về chuẩn bị, một lát nữa chúng ta cùng đi."

.....

Paradise...

Paradise là hãng thời trang uy tín, nổi tiếng bậc nhất của đất nước cũng như trên thế giới. Mỗi năm họ đều cho ra những bộ sưu tập đầy chất lượng, rất được các sao tin tưởng chọn mặt gửi vàng. Buổi ra mắt bộ sưu tập mới sắp đến, lần này show được tổ chức vào đúng mùa thu- mùa của những hoài niệm. Vì thế ý tưởng của bộ sưu tập cũng theo chủ đề đấy, mang theo sự hoài niệm, những quá khứ đẹp đẽ. Trải qua bao nhiêu thời gian, cuối cùng Paradise cũng chốt được bộ sưu tập của mình. Hôm nay họ hẹn DNJ đến để thảo luận về bộ sưu tập cũng như yêu cầu DNJ thiết kế những mẫu trang sức phù hợp với bộ sưu tập, vào ngày biểu diễn sẽ cho ra mắt cả hai, vừa bộ sưu tập váy dạ hội vừa bộ sưu tập trang sức đi kèm. Đây không phải lần đầu Paradise hợp tác cùng DNJ, trong những lần hợp tác trước đều mang lại thành công vang dội. Cho nên vào lần này, áp lực mà Ninh Hân Nghiên và Vưu Thục Ly phải chịu là rất lớn. Không chỉ mang lại doanh thu cho mảng mà họ phụ trách mà còn không được để xảy ra sơ sót làm ảnh hưởng đến uy tín của DNJ.

"Cô Ninh, cô Vưu, mời hai cô ngồi."

Thư ký chỉ dẫn cho Ninh Hân Nghiên và Vưu Thục Ly vào phòng họp, lịch sự mời hai người ngồi, giọng nhẹ nhàng thông báo.

"Mong cô Ninh và cô Vưu thông cảm. Chủ nhiệm bên tôi đang còn có cuộc họp quan trọng, phiền hai cô đợi một chút."

"Không sao, chúng tôi sẽ đợi.", Ninh Hân Nghiên gật đầu.

"Vậy tôi xin phép.", cô thư ký khẽ cúi đầu rồi rời đi.

"Hân Nghiên, không tầm thường nha, đúng là thương hiệu nổi tiếng có khác.", Vưu Thục Ly trầm trồ nhìn xung quanh, thật sự không tin vào mắt mình.


"Được rồi, cậu không thấy DNJ cũng giống vậy sao?", Ninh Hân Nghiên bật cười.

"Khác nha, nãy giờ tớ để ý, dù là thương hiệu thiết kế thời trang dành cho phái nữ nhưng nhân viên nam lại có rất nhiều, hơn nữa còn rất đẹp trai.", Vưu Thục Ly mắt sáng rỡ nhìn nam thanh niên vừa lướt qua, đúng là cực phẩm nha.

"Không phải lúc sáng còn buồn về chuyện của Đàm Khải Duật sao, sao bây giờ...", Ninh Hân Nghiên lắc đầu ngán ngẩm, bạn cô thay đổi tâm trạng nhanh đến vậy ư?

"Suỵt, nhắc gì cũng được đừng nhắc đến anh ta. Tiểu Nghiên, cậu vừa nhắc tớ liền thấy mất hứng, bắt đền đấy.", Vưu Thục Ly tỏ vẻ giận dỗi, hụt hẫng chống cằm, chán nản thu mắt lại, thôi nhìn những chàng trai ngoài kia.

"Được được, không nhắc Đàm Khải Duật, vậy nhắc Trương Chấn Minh nhé?", Ninh Hân Nghiên cảm thấy rất vui, muốn trêu ghẹo Vưu Thục Ly một chút.

"Này, cậu định chọc tức tớ à? Tên đó lại càng không.", Vưu Thục Ly như muốn nhảy dựng lên. Chợt nhớ đến cảnh bị tên đó cưỡng hôn vào sáng nay, cơn lửa thịnh nộ của Vưu Thục Ly một lần nữa dâng lên.

"Rồi rồi không chọc nữa không chọc nữa..."

Ninh Hân Nghiên và Vưu Thục Ly mãi mê nói chuyện mà không hề biết phía ssu có người đàn ông đi đến. Anh mặc một chiếc áo sơmi màu xám phối cùng quần tây màu đen, đôi giày âu đắt tiền sáng bóng cử động theo từng bước đi của anh. Anh đi đến, lịch sự chào hỏi, cắt đứt cuộc nói chuyện của hai cô gái.

"Xin lỗi đã để hai cô chờ lâu."


Ninh Hân Nghiên và Vưu Thục Ly nghe thấy thế vội vàng đứng dậy, khẽ cúi đầu chào đáp lễ.

"Chào anh, chúng tôi là đại diện của DNJ hôm nay đến đây để thảo luận về buổi ra mắt sắp tới.", Ninh Hân Nghiên giới thiệu hai người.

"Tôi là chủ nhiệm Tề của Paradise, hai cô cứ gọi tôi là Tề Huy được rồi.", Tề Huy giới thiệu bản thân, dường như đã nhận ra hai cô gái trước mặt, đôi môi không giấu được sự vui vẻ mà nở nụ cười.

"Tề Huy..."

Ninh Hân Nghiên lẩm bẩm, Vưu Thục Ly cũng thấy tên này rất quen, hình như cũng đã được nghe ở đâu đó. Từ từ xem nào, quán cafe, trường đại học Bách Hoa, tiền bối của Ninh Hân Nghiên? Cả Vưu Thục Ly và Ninh Hân Nghiên như có thần dao cắt cảm, hai người đưa mắt nhìn nhau, đồng thời ngẩng mặt lên nhìn về người đàn ông vừa mới giới thiệu kia. Quả như suy nghĩ của họ, người đứng trước mặt bây giờ không ai khác chính là Tề Huy. Anh làm chủ nhiệm ở đây sao? Thật bất ngờ.

"Tiền bối?", Ninh Hân Nghiên không nghĩ gặp lại Tề Huy trong hoàn cảnh này.

"Phải, là anh. Anh không ngờ hai người lại là đại diện của DNJ.", Tề Huy vừa đi về phía phần ghế đối diện vừa nói tiếp.

"Đợi anh lâu rồi phải không? Ngồi xuống đi, chúng ta cùng bàn việc."

Vưu Thục Ly và Ninh Hân Nghiên ngồi xuống, gương mặt vẫn còn vẻ bất ngờ khi nãy nhìn Tề Huy. Chỉ vài phút sau đó, Ninh Hân Nghiên lên tiếng xóa đi sự yên ắng nãy giờ.

"Tiền bối, anh có thể đưa em bản vẽ hoàn chỉnh của bộ sưu tập không?"

Tề Huy chìa một tệp hồ sơ về trước, mở ra, vừa giới thiệu vừa nêu ý tưởng của bộ sưu tập.

"Bộ sưu tập lần này của Paradise vào đúng dịp mùa thu. Chính vì thế sẽ đi theo gam màu đất như vàng đất, hồng đất... Chủ đề chính của bộ sưu tập này là sự hoài niệm tuy đẹp đẽ đáng nhớ nhưng cũng mang theo đó sự ưu buồn. Hai người nhìn em điển hình như bộ váy dạ hội này, tông màu vàng đất là chính, điểm xuyến là hình ảnh những chiếc lá vàng được thêu tay bắt mắt, khi di chuyển, từng chiếc lá này theo chuyển động của người mẫu mà tạo nên uyển chuyển, tạo hiệu ứng thị giác như những chiếc lá vàng rơi vào mùa thu. Nếu kết hợp cùng bộ váy dạ hội này thì bộ trang sức sẽ được thiết kế như thế nào?", Tề Huy ngước mắt hỏi Vưu Thục Ly và Ninh Hân Nghiên, sự trông mong cũng hiện rõ trên gương mặt anh. Khả năng của Ninh Hân Nghiên anh biết rõ, chỉ mong lần này cô biết tận dụng cơ hội để khẳng định bản thân.


"Theo em nghĩ, nếu đi cùng bộ váy này thì sẽ là một bộ trang sức lấy chủ đề là chiếc lá mùa thu. Bông tai sẽ thiết kế theo hướng rủ xuống, khi chuyển sẽ giống như hiệu ứng của bộ váy, chiếc lá vàng sắp lìa cành rơi xuống. Em không sử dụng dây chuyền hay nhẫn, chỉ có bông tai là đủ. Nếu lợi dụng quá sẽ phản tác dụng, cả bộ váy và trang sức sẽ trở nên rườm rà, hỗn độn, tạo cảm giác ngột ngạt cho người xem.", Ninh Hân Nghiên vừa nói vừa phát thảo nhanh đôi bông tai mà cô dự định sẽ đi cùng với bộ váy này.

"Nếu cảm thấy còn trống trải thì có thể kết hợp thêm một chiếc băng đô được làm từ dây kẽm mềm uốn thành những chiếc lá trải đều từ đầu đến cuối thế này. Vừa tạo được điểm nhấn cho người mẫu vừa làm thêm sự mềm mại, uyển chuyển, khai thác tối đa hiệu ứng thị giác mà Paradise mong muốn truyền đạt từ bộ váy này.", Vưu Thục Ly cũng không thua kém, vừa kết thúc lời nói thì trên giấy đã có bản vẽ của chiếc băng đô ấy.

"Cả hai người đều không làm anh thất vọng nhé. Anh chỉ mới nói chút ít thì đã có thể ra được ý tưởng như vậy, rất tốt. Paradise không chọn sai đối tác rồi.", Tề Huy vỗ tay tán thưởng. Anh rất mừng cho Ninh Hân Nghiên đã trưởng thành, ngày càng tốt hơn trong việc thiết kế. Hơn nữa cô cũng chọn đúng bạn đồng hành, Vưu Thục Ly cũng không hề thua kém, cũng rất có tài.

"Anh quá khen rồi.", Vưu Thục Ly đỏ mặt nhìn Tề Huy. Cô chưa bao giờ được nghe người khác khen ngợi như vậy. Ngay cả chính ba mẹ cô cũng chưa từng khen cô, họ chỉ luôn miệng chê bai ngành thiết kế trang sức cô đang theo đuổi là vớ vẩn, không có tiền đồ.

"Mọi ý tưởng tụi anh đã chú thích sẵn ở mỗi bộ váy, DNJ cứ dựa vào đấy mà thiết kế. Thời gian ra mắt bộ sưu tập là vào hai tháng sau. Vậy thì một tháng DNJ có đảm bảo sẽ có đủ bản thiết kế hay không? Sau đó hai bên còn ngồi lại bàn bạc, thống nhất mọi thứ mới có thể tiến hành cho kịp tiến độ."

"Chúng em sẽ cố gắng hết sức. Cảm ơn anh ngày hôm nay đã dành thời gian cho chúng em.", Ninh Hân Nghiên khách sáo nói lời cảm ơn.

"Đừng nói thế. Hai em tối nay có rảnh không? Anh muốn mời hai em đi ăn tối, xem như là ăn mừng?", Tề Huy ra lời đề nghị.

"Xin...", Ninh Hân Nghiên định nói lời từ chối nhưng Vưu Thục Ly đã nhanh chân hơn, cô đã đồng ý với Tề Huy.

"Được, vậy tụi em đợi anh dưới sảnh. Khi nào xong việc thì chúng ta cùng đi.", Vưu Thục Ly cười rõ tươi.

"Được, hai em xuống dưới đợi anh. Sẽ nhanh thôi."

Rồi Vưu Thục Ly kéo Ninh Hân Nghiên đi, để lại Tề Huy đứng ngây người cười nhìn theo bóng dáng hai cô gái vừa đi khuất...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui