Niên Đại Văn Xem Mắt Gả Cho Tháo Hán Được Sủng Tận Trời


Tần Huệ thở dài trong lòng, cũng không thể nói là đó là Tần Huệ của nhà các người làm, vì thế chỉ có thể nói qua loa đại khái: “Em cảm thấy người có học thức chắc là biết được rất nhiều nên muốn đến gần bọn họ một chút.

Lúc Tần Phương thấy cũng vừa hay chỉ là trùng hợp thôi.”Nghe Tần Huệ nói vậy, Tần Như cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, lại dặn dò Tần Huệ: “Em cũng đến tuổi gả chồng rồi nên tự mình chú ý một chút.

Mặc dù mình không có làm, người khác ở sau lưng bàn tán thì vẫn làm mình thấy nhọc lòng…”Tần Huệ nghe thấy lời này, không thể chấp nhận được 18 tuổi thì kết hôn cái gì.


Những câu kế tiếp, Tần Huệ không có tâm trạng nghe thêm.Hoàn thành nhiệm vụ của mẹ Tần, Tần Như như rút đi được gánh nặng, không chờ đến cơm tối, tới chỗ mẹ Tần đang làm nói vài tiếng rồi về nhà.Trước đó có nhìn qua mẹ Tần với Tần Như nấu cơm, cũng gọi là biết được một ít, vì thế Tần Huệ quyết định tự mình làm bữa cơm tối nay, đỡ cho mẹ Tần đi làm mệt mỏi về nhà lại còn phải bận bịu nấu cơm.Nấu một nồi cháo ngô, rau Tần Như mang đến bỏ thêm một ít dầu, một ít muối bỏ vào nấu chung, lại thêm một chút dưa muối chua, cơm chiều xem như hoàn thành.

Tần Huệ nhìn cơm tối đơn sơ, lại thở dài, chỗ này cái gì cũng tốt chỉ có thức ăn là không tốt.


Trừ lúc mẹ Tần cho cô ăn bát canh trứng ngày đó, mấy ngày nay đều không có thức ăn mặn, nhìn chung đồ dùng sinh hoạt vẫn quá thiếu thốn, có thể ăn no coi như cũng không tệ.Như thường lệ ăn tối xong, nghỉ ngơi một chút rồi chuẩn bị đi ngủ.Tần Huệ muốn cùng mẹ Tần nói chuyện, ngày mai cùng nhau đi làm.

Nghĩ đến hai ngày qua vì cô ngất xỉu, mẹ Tần không bảo cô đi làm, Tần Huệ đã nghĩ thông, nếu muốn sống tốt, đầu tiên là phải lấp đầy bụng.

Một ngày không đi làm tức là không có điểm chấm công, mà lương thực với tiền bạc muốn có cũng phải dựa vào điểm chấm công mới có..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận