Niên Đại 70 Nhật Ký Theo Chồng Nhập Ngũ
Bốn năm đại học lại càng là bốn năm sự nghiệp của cô phất lên như diều gặp gió, vào mùa hè năm tốt nghiệp đại học, cô đã thành công mua được một căn chung cư cao cấp ở trung tâm thành phố.
Văn Gia Gia, người tự cho rằng mình đã là người chiến thắng trong cuộc sống nên tràn đầy tự tin, đang chuẩn bị xắn tay áo mở một công ty truyền thông và tiếp tục tiến tới mục tiêu mua biệt thự, xe sang thì lại xuyên không đến đây.
Cô chết như thế nào?
Là do thức đến ba giờ sáng để dựng video mà chết.
Còn nguyên chủ chết như thế nào?
Là bị cảnh tượng cả nhà chết dọa sợ hết hồn vía.
Nghĩ đến đây, Văn Gia Gia lại thở dài.
Trong giấc mơ, những người kéo tay cô dặn dò chuyện này chuyện kia chính là nguyên chủ và người thân của nguyên chủ.
Lúc này nhớ lại, cô mới hiểu được nguyên chủ và người nhà đã dặn dò mình những gì.
Nguyên chủ dặn dò cô hãy sống tốt thay cho cô ấy, cái chết của cô ấy quá ức chế, sợ bị nhà ba mẹ nuôi cười chế nhạo.
Ba mẹ nguyên chủ thì dặn dò tiền bạc cất giấu ở đâu, lương thực cất giấu ở đâu.
Còn chị gái nguyên chủ thì nhờ cô chăm sóc hai đứa con gái, ít nhất cũng cho chúng có cơm ăn, không bị người ta ức hiếp.
Nguyên chủ tên là Văn Gia, tên thân mật là Gia Gia, tên giống cô, ngay cả hoàn cảnh lớn lên cũng có chút giống cô.
Cô được nhận nuôi, còn nguyên chủ thì được người ta bế nuôi.
Điểm khác biệt là cô gặp được một gia đình rất tốt, còn nguyên chủ thì không.
Nguyên chủ sinh năm 1953, từ nhỏ đã theo ba mẹ sống ở đại đội Phù Dương.
Năm 1959 gặp phải nạn đói, cuộc sống cực kỳ khó khăn.
Tình cờ có người nhà đến xin con nuôi nên ba mẹ nguyên chủ đành ngậm ngùi giao cô ấy cho người thân làm công nhân nhà máy thực phẩm ở thành phố.
Bảy năm trước, sau khi mẹ nuôi vô tình mang thai, cô ấy trở thành "cây cải héo" ở trong nhà: “con trâu già" trên ruộng: “người ở" trong gia đình.
Nếu không phải mẹ nuôi có một kẻ thù làm việc ở Hội Phụ nữ, có lẽ nguyên chủ còn không được đi học.
Mới đây thôi, ba mẹ nuôi của nguyên chủ đã nắm bắt được mối quan hệ với vị lãnh đạo nhà máy vừa nhậm chức, và người có ngoại hình xinh đẹp như nguyên chủ lại trở thành một "công cụ" mới trong mắt họ, đó chính là gả nguyên chủ cho đứa con trai ngốc của vị lãnh đạo đó để mở đường cho họ.
Nguyên chủ là một cô gái thông minh, nhanh nhẹn, cảm thấy bảy năm làm trâu làm ngựa đã đủ để trả ơn dưỡng dục của ba mẹ nuôi rồi, nên cô ấy đã làm ầm ĩ lên ở nhà máy thực phẩm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...